>> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"
Nuôi dưỡng tâm hồn từ đống quê |
28/11/2016
Chắc hẳn hai từ “quê hương” thiêng liêng luôn để lại trong góc nhỏ trái tim mỗi người với sự nhớ nhung và trân trọng. Bởi quê hương là nơi con người ta được sinh ra, lớn lên và đó cũng là nơi người ta muốn tìm về sau những tháng ngày lăn lộn mệt mỏi với cuộc đời.
Những con gió biết hát - Lý Văn Hiếu |
28/11/2016
Trong giấc ngủ ban chiều, tôi lờ đờ đưa mắt liếc sang đầu võng, nó vẫn đung đưa theo từng con gió đang hiện diện, bà tôi vẫn ngồi đó, chưa kịp định hình được chiếc áo trắng của ai đang được bà khâu tỉ mĩ, thì từ đâu đến, con gió thổi tung cả mọi thứ, ngôi nhà lụp xụp hàng ngày mà tôi nương náu bỗng được nhấc bổng trên không trung một cách nhẹ nhàng, rồi...
Bụi tre ngà - Nguyễn Văn Công |
28/11/2016
Cơn bão vừa đi qua, bố và mấy người hàng xóm đang bàn tính với nhau chặt nốt bụi tre ở rìa nhà máy đi, đã có mấy cây đổ, bụi tre xơ xác hẳn sau sự tàn phá của cơn bão đêm qua. Cả cánh đồng lúa đã bị mấy khu công nghiệp san bằng năm ngoái, vẫn còn duy nhất bụi tre đang thoi thóp…
Giấc mơ bình yên - Nguyễn Diệu Linh |
28/11/2016
Xa nhà đã lâu kể từ khi tôi đi học trên thành phố ba năm trước. Giữa một phố thị chen chúc, ngột ngạt khói xe, khói đủ màu của nhà máy, xí nghiệp, trộn lẫn lại thành màu đen kịt bao trùm toàn bộ thành phố như muốn nuốt chửng những dòng đang người hối hả.
Mùa lúa chín - Nguyễn Hoàng Lâm |
28/11/2016
Chim cu là một loài chim đã đi vào ca dao đồng nội. vì đó là loài chim thích ăn lúa lại có tiếng gáy rất hay. Hàng năm thường tụ hội về đồng trong mùa lúa chin vào những ngày giáp
Tuổi thơ tôi |
28/11/2016
Quê tôi không có những cánh đồng lúa mênh mông bát ngát, thẳng cánh cò bay, không có thảm lúa chạy dài tít tắp nghiêng mình dưới nắng.
Mồ hôi mặn mòi, ruộng lúa bờ xanh |
28/11/2016
Cánh đồng quê, nơi thanh thản và yên bình đó còn giữ lại cho tôi thật nhiều kỉ niệm. Bố mẹ và mấy anh em đã quần quật trên 6 sào lúa nằm rải rác, có chỗ là mảnh ruộng nhỏ chục thước, có mảnh ruộng 2 sào chỗ cao chỗ trũng cách nhà đến 3 km.
Vun trồng ruộng ngô, nhóm ước mơ |
28/11/2016
Bố mẹ tôi ham làm, cũng xen canh giống mọi người, hết 2 vụ lúa là trồng ruộng ngô vụ thu đông. Ngày đó, nhà tôi nuôi mấy chú lợn trong chuồng nên bố mẹ bàn nhau trồng ngô lai bioxit để sau này có ngô xay lẫn cùng cám tiện bề chăn nuôi.
Trở về cánh đồng tuổi thơ |
28/11/2016
Ngồi trong căn phòng đối diện bốn bức tường trắng xóa trên căn gác nhỏ đơn sơ. Một khoảng lặng bao trùm lên vùng đất “lắm người nhiều ma” cụm từ mà tôi ưu ái dành cho phố thị Sài Gòn hiện đại.
Cánh đồng đất mặn |
28/11/2016
Tháng 8, mùa mưa lũ. Mấy hôm nay, mưa vẫn rả rích không ngừng. Cả bầu trời là những đám mây đen ngòm mọng nước. Trời vào thu có chút se lạnh, nằm trong chăn ấm ngủ nướng thì thật là tuyệt vời biết bao.
Bố tôi người nông dân giỏi nhất |
28/11/2016
Làng quê vào vụ gặt,bừng lên sức sống mới. Trên con đường vàng rơm rạ, những chiếc xe bò chất đầy lúa kẽo kẹt đi về, những người phụ nữ lưng ướt đẫm mồ hôi gánh lúa oằn vai mà bước chân thoăn thoắt.
Cánh đồng tuổi thơ |
28/11/2016
Tôi nhớ làng tôi ngày ấy nghèo, nghèo lắm. Mái nhà lá lợp liêu xiêu, đàn con chiu chít, cuộc sống mưu sinh của dân làng chủ yếu trên cánh đồng và cũng chính vì thế, tuổi thơ của tôi đã sớm gắn liền với ruộng đồng qua hai mùa mưa nắng.
Cánh đồng cỏ may |
28/11/2016
Khi mùa thu đi qua cũng là mùa của cánh đồng cỏ may cũng tàn. Tuổi thơ của tôi cũng đã lùi xa. Nhưng trong lòng tôi thầm cảm ơn loài hoa ấy đã cho tôi những kỉ niệm hồn nhiên của tuổi học trò,
Đi qua mùa gặt |
28/11/2016
Đối với những người sinh ra và lớn lên ở thôn quê thì dường như cánh đồng đã trở thành một phần ký ức chẳng thể nào quên được. Bởi nó gắn liền với tuổi thơ – phần thời gian trong trẻo nhất của đời người.
Một chuyến về quê |
28/11/2016
Tôi và Trang là đôi bạn thân, Trang ở Đồng Tháp, còn tôi đến từ nơi mà người ta vẫn thường gọi bằng hai từ “ Đất Bạc”. Mệnh danh là “ Công tử Bạc Liêu” Những tháng năm miệt mài đèn sách ở mái trường Đại học, ngày ngày bên nhau chúng tôi trở thành đôi bạn thân.
Quê hương tôi |
28/11/2016
Hai từ quê hương nghe sao thật ý nghĩa. Và chắc hẳn ai cũng có một nơi gọi là quê hương, xứ sở. Nơi nuôi ta lớn, dạy ta khôn, nơi có những người con chất phác, thật thà, cũng như biết bao kỉ niệm tuổi thơ thật đẹp.
Cánh đồng quê tôi |
02/11/2016
Những cánh đồng cho ta thực phẩm để ta lớn lên và cũng bước cùng ta trên những hành trình của cuộc đời. Và giờ đây, thay vì những cánh đồng lúa xanh tốt là những cánh đồng nhà máy, xí nghiệp mọc lên nhan nhản, thi thoảng làn gió nhẹ mơn man mang theo hương thơm của đủ mùi khí thải. Người nông dân đau lòng, những cánh đồng cũng đau. Tôi lại nhớ cánh đồng quê tôi năm ấy…
Ngày mai hạt thóc nảy mầm |
02/11/2016
Quá khứ không thể quay lại, nhưng ký ức thì mãi lưu tồn. Đứa trẻ lên chín, lên mười là tôi ngày đó giờ đã lớn. Nhưng hình ảnh về người mẹ tảo tần cần lao thì chẳng phút nào già nua. Có chăng chỉ có chứng nhân thời gian đã ghim sâu vết chân chim nơi khóe mắt mẹ, đã in hằn từng vết nhăn trũng sâu nơi vầng trán, đã mờ đục đi ít nhiều đôi mắt trong veo một thời chất chứa lo âu.
Cánh đồng ngày mưa lụt |
02/11/2016
Hôm nay nghe bão về, Quảng Trị lại ngập chìm trong lụt lội, cả quê hương đang oằn mình chống đỡ từng đợt gió mạnh, hình ảnh những ngôi nhà ngập nóc, những tán cây to nghiêng ngả, đổ rạp, hình ảnh người dân đang gồng mình vượt lũ… sao tôi nghe trong lòng mình cả trời giông bão. Không biết tự lúc nào nước mắt tôi cứ tuôn dài trên khóe mắt. Thương lắm Quảng Trị ơi. Mong bão nhanh đi qua để dòng sông Thạch Hãn trở về với vẻ thơ mộng hiền hòa, để người dân quê tôi trở về với cuộc sống thường nhật, để cánh đồng lại trĩu hạt ngày mùa.
Đứa bé trên đồng quê |
02/11/2016
Sau chuỗi ngày mưa gió âm u, trời mấy hôm nay đã trong xanh hơn. Vài đám mây xốp thong dong; đàn cò hối hả bay về tổ; xa xa, rặng tre với những mái nhà thấp thoáng, làn khói cứ vấn vít, quấn quýt rồi bay cao dần, rời hẳn những chái bếp. Nghĩ đến bữa cơm tối, một cảm giác đầm ấm dâng trào. Có lẽ bố mẹ đã gặt xong thửa ruộng cuối cùng. Nhưng, năm nay mất mùa, thóc cũng hạ giá. Nó chợt buồn.
Kí ức về cánh đồng tuổi thơ |
02/11/2016
Ngày đó, cánh đồng đối với chúng tôi mà nói chẳng có gì xa lạ, Rồi chiều chiều rủ nhau đi bắt dế để cắm câu. Chúng tôi nhóm thành ba, bốn đứa ra đồng tìm chổ đống gơm mụt tìm bắt dế, Cái việc bắt dế đối với chúng tôi lúc bấy giờ mà nói rất là vui phải có chiến thuật mới bắt được, bởi một chút động đậy là chúng tụt xuống hang mất, phải dùng chiến thuật là đút ngón tay xuống đợi lâu lâu con dế chui lên...
Hạt thóc nhọc nhằn |
02/11/2016
Mỗi mùa lúa chín, nhìn từ xa hay trên máy bay, những cánh đồng bạt ngàn, tít tắp như một tấm thảm khổng lồ đẹp tuyệt và trù phú. Nhưng đằng sau bức tranh ấy là bao mồ hôi nước mắt của người nông dân lao động vất vả trên từng thửa ruộng tạo ra. Chiều cuối thu, những cơn gió xào xạc thổi lay động những bông lúa vàng như từng lớp sóng dào dạt, đó là thành quả có được sau cái nắng tháng sáu cháy da và của cái rét tháng giêng buốt giá
Rơm rạ ngẩn ngơ |
02/11/2016
Có ai biết ở một làng quê nhỏ hẻo lánh có đôi bạn đã từng gắn bó với biết bao kỷ niệm êm đềm và ngọt ngào, ký ức của một thời tuổi thơ hồn nhiên của tuổi học trò ngây ngô và đầy lãng mạn. Họ đã đọc được tất cả những gì con tim suy nghĩ trong lòng của nhau từ những cái nhìn, nồng cháy khát vọng của tuổi dạy khờ.
Gặp gỡ |
02/11/2016
Xe dừng lại trước Hợp Tác Xã rau an toàn Ngọc Thơm và tôi nhận ra Ngọc Thơm trong sự ngỡ ngàng.Thơm cũng đã nhận ra tôi và chẳng ngần ngại ôm chầm lấy tôi trong nghẹn ngào.
Tuổi thơ mùa về trên cánh đồng quê |
02/11/2016
Trong guồng quay của thời gian, sự xô bồ, hối hả làm cho con người ta xoáy vào vòng danh lợi, bon chen, thủ đoạn, địa vị... và cảm thấy mệt mỏi, rã rời. Kỉ niệm ngày xưa sẽ là liều thuốc cứu rỗi tâm hồn, mỗi khi nhớ lại, ngắm lại, nghĩ lại, ngẫm lại để mà chiêm nghiệm về cuộc đời. Những khoảng trời đó là góc riêng của mỗi người. Khi cần ta có thể quay về với kí ức trong giấc ngủ trưa có tiếng à ơi bên cánh võng, có tiếng thì thầm của hoa cỏ, có tiếng dế rung râu trong đêm vắng thanh bình, có tiếng gió vi vu vi vút đưa cánh diều ngày xưa bay vào vũ trụ bao la, có những miền kí ức giá trị hơn mọi vật chất bây giờ, có hồn quê và tình người trong đó... Đó là tuổi thơ mà mỗi lần nhắc lại đứa nào cũng muốn mua thời gian một vé để trở về.
Gió đồng miên man chảy |
02/11/2016
Trên bước đường tôi qua, những cánh đồng mọc đầy và ken dày trong tôi ngày mỗi thêm rực vàng. Đó là cánh đồng của tiếng hát trúng mùa, trúng giá. Khi là cánh đồng của trúng mùa thất giá. Có lúc nông phu thất thểu vì cánh đồng rạn nứt thiếu nước hoặc chìm lỉm trong cơn ngập ngụa của nước nổi. Họ gọi ngút ngàn… Mà thường thì ngoài đồng mênh mông ấy là tiếng chim, đâu đó bên lũy tre có một vài chú trâu hiền lành nhai cỏ, vài cô bác nông phu thăm đồng. Những ngón chân phèn đóng móng đang bám vào đất, đang ghì yêu thương và truyền mạch lửa cho con cháu mai này. Mà biết đâu…
Kí ức tuổi thơ tôi... |
02/11/2016
Tôi đã không biết bắt đầu từ đâu vì những kỉ niệm cứ chen nhau ùa về, những kỉ niệm như đống giấy yên ắng, xếp gọn trong hộc tủ, được khóa cẩn thận. Hôm nay, vô tình lục lại, trong lòng đầy hồi hộp, xốn xang, từng giọt… từng giọt nước mắt lăn tròn trên má khi tôi nghĩ về cánh đồng quê hương tôi – nơi tôi đã sinh ra và lớn lên cùng năm tháng, nơi tôi đã chứng kiến những cảnh đời cơ cực, nơi tôi đã nếm trải mùi vị của cuộc đời, nơi tôi đã học được những bài học quý giá để tôi mạnh mẽ đứng lên và làm người có ích…
Tinh túy đất trời |
02/11/2016
Việt Nam ơi! Hẹn một ngày không xa tôi sẽ trở về. Để được đắm mình trong những buổi chiều yên ả bên ruộng đồng thôn xóm, để được hít hà vị ngọt của mùi lúa chin thơm hương và để về bên gia đình-nơi luôn sẵn sàng giang rộng vòng tay đón chờ tôi quay về
Khi lũ về |
02/11/2016
Người dân quê tôi đó, tuy chỉ là những người tay lắm chân bùn, suốt ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời nhưng trong họ là là cả một nghị lực phi thường, không chịu đầu hàng với số phận, luôn biết đứng dậy khi vấp ngã trên đường đời đầy chông gai này. Mời bạn một lần về thăm dãi đất miền Trung này nhé!
Mùa nước nổi tuổi thơ đã chết tự bao giờ |
02/11/2016
Hoa súng trắng ngập cánh đồng. Bông điên điển vàng rực rỡ, từng chùm lúc lỉu dọc bờ kênh. Đó là một mùa nước nổi đã từng có trong kí ức nó. Ở mùa nước nổi ấy, nước lênh láng cánh đồng. Nước tràn vào cả trong nhà. Chủm chủm, có một đứa bé ngồi trên chiếc đi-văng thả cần câu cá ngay trong nhà. Và, có một đứa bé ngồi cả tiếng đồng hồ trên chiếc xuồng chông chênh ngồi mần con cá rô to. Và cũng có đứa bé, mẹ bơi xuồng đưa đi học. Nó bỏ quên đôi dép ở nhà. Mấy đứa con trai cho mượn dép mang đến trường. Rồi, nó đi chân không vào lớp
Hương khói cua đồng |
02/11/2016
Mùa nước lên đồng, tôi đi theo anh hai ra đồng bắt cua, bắt ốc.Cánh đồng sau cơn mưa, lúa non xanh mướt, cánh đồng đẹp thật! Đi bắt cua cho mẹ nấu canh,tôi xin dẫn theo Sen- cô bạn thân của mình. Lần đầu tiên, Sen cũng có thê dương dương tự đắc như tôi. Đi ven theo con đường mòn trên mảnh ruộng, tôi thấy a hai như một mũi lao, nhanh chóng, anh đã săn được chiến lợi phẩm là những con cua càng to...
Cánh đồng quê hương – Khoảng trời ký ức |
02/11/2016
Trên bước đường tôi lớn lên trên quê hương xứ sở, ở đó có hình ảnh của những mùa mía được mùa được giá, vui thay cho những mùa như thế. Nhưng cũng có ở đó những gương mặt uẩn uất một nỗi buồn miên man vì thất mùa thất giá, với tôi những kỷ niệm theo dấu chân tôi trôi vào ký ức tự thuở nào để mai này nó trở thành những khoảng trời ký ức gắn liền trong tiềm thức để khi bất chợt bắt gặp hình ảnh của cây mía thân thương thôi cũng đã đủ làm cho tôi cảm thấy sao lòng nhớ nhung. Thời gian dần qua, tuổi thơ hồn nhiên vô tư cũng theo đó mà chầm chậm trôi xa mãi không bao giờ quay lại. Bây giờ, có mấy ai còn nhớ đến những hình ảnh thân thương đó, chính nó là một phần cuộc sống từ thuở nào, có lẽ lúc này hình ảnh cánh đồng quê hương đã trôi vào một vùng mang tên “ Khoảng trời ký ức” của tuổi thơ!.