>> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"
NHỚ MÙA LÀM HẦM BẮT CÁ - LÊ LAM HỒNG |
04/07/2017
Từ một ngã tư đường đồng - Trương Trung Hưng |
04/07/2017
Giờ thì tất cả đã thay đổi theo hướng hiện đại và tân tiến hơn. Nông thôn mới về làng đem lại sức sống mãnh liệt, bao la. Hệ thống giao thông nội đồng đã được bê tông hóa, thủy lợi tưới tiêu được xây dựng khoa học, bài bản, lũ chuột đồng vì thế mà mất đi ngôi nhà của mình, chỉ biết tròn mắt trách than số phận.
Tuổi thơ có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất - Trần Thanh Thảo |
04/07/2017
Tuổi thơ có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất, nó là một khung trời màu hồng, nó không dành cho sự lo lắng của bộn bề cuộc sống. Tuổi thơ hồn nhiên lắm, vô âu vô lo và là cái lứa tuổi đẹp của cuộc đời mỗi người. Và đối với tôi khung trời tuổi thơ ấy càng đẹp và thân thương hơn khi tất cả kỉ niệm đều gắn với cánh đồng xanh mênh mang, bát ngát nơi lưu giữ kí ức của một thời dấu yêu.
KÝ ỨC MỘT NGÀY MƯA - Bùi Thị Diễm Thúy |
04/07/2017
Hồi nhỏ, ba mẹ ít khi nào cho mấy chị em tôi đi chơi cả vì sợ chúng tôi theo bọn trẻ đi tắm sông, dễ bị đuối nước. Thế là mấy chị em tôi ở nhà, tự bày các trò chơi như trốn tìm, chơi ken, chơi kẹo, đá lon, đá cỏ gà…
HƯƠNG SỨ TÌNH QUÊ - Huỳnh Tấn Đạt |
04/07/2017
Nhớ lấm thời còn ngồi trên ghế giảng đường thương thầm cô bạn cùng lớp mà chẳng dám tỏ bày chỉ biết lấy vài bông hoa sứ ép vào trang lưu bút tặng em làm kỉ niệm,giờ đây dẫu chỉ còn trong tiềm thức nhưng mổi khi hương hoa sứ ùa về hình bóng em vẫn như ngày nào trong tâm trí tôi,vẫn mãi nhớ em như nhớ về ấm trà sứ quê hương của mẹ.
Đi để trở về |
04/07/2017
Giờ đây, tôi chỉ có một mong mỏi là mang kiến thức mà mình đã học được từ trường lớp-nơi mà nhiều đứa trẻ như tôi ngày xưa luôn ước mơ được đặt chân đến, truyền đạt lại cho những người nông dân quê tôi và bản thân mình cũng có thể tự tay vun trồng trên mảnh đất chôn nhau cắt rốn, làm giàu cho quê hương yếu dấu. Đi để trở về, để mang đến một cuộc sống tươi mới hơn có bao giờ là sai.
QUÊ HƯƠNG LÀ CÁNH ĐỒNG LÚA |
04/07/2017
Cánh đồng quê tôi không mênh mông bát ngát, không màu mỡ phù sa, nhưng tại nơi đây, biết bao giọt mồ hôi đã đổ xuống để hạt giống lên mạ, những người nông dân nhọc lòng chăm sóc để cây lúa đơm bông và những đôi bàn tay nâng niu để bông lúa trĩu hạt, để tôi có được chén cơm đầy chan chứa yêu thương.
QUÊ HƯƠNG VÀ YÊU THƯƠNG - Hoàng Thiệu Long |
04/07/2017
Hồi đó, một cậu bé như tôi thì chưa thể nào hiểu hết được ý nghĩa của những câu hát trên nhưng qua giai điệu mượt mà ấy, tôi có cảm tưởng rằng quê hương mình thật đẹp.
NHỚ MÙA ĐÒNG TRỔ NĂM NÀO - Phan Thị Thúy Kiều |
04/07/2017
Bây giờ, tôi đã lớn, chẳng còn được ăn đòng đòng nữa, mà có được ăn chắc chắn cũng không thấy ngon như ngày xưa. Nhưng dù sao tôi cũng mong các em nhỏ đừng nên ăn đòng đòng nữa, mong mưa thuận gió hoà, chuột bọ không hoại mùa màng, cho những ngọn đòng đòng sinh trưởng tốt, để không còn những tiếng thở dài não nề của Mẹ, của Cha.
NGHE MƯA - Bùi Thị Ngọc Huệ |
04/07/2017
Nét quê chắt chiu trong từng bông lúa mới, hò hẹn buổi trăng vàng rộn ràng câu giai ngẫu, tơ duyên. Sắc tím bằng lăng và cơn mưa chào đầu hạ mát, giản dị, đơn sơ nhưng đong tràn hạnh phúc, bởi chữ nghĩa nhân và chơn chất tình người. Ngày mai đây, biết đâu, nhà máy tầng cao sẽ mọc lên trên mênh mông đồng lúa. Những con đường nối dài ước vọng cho quê mình nhộn nhịp đổi thay, cho mỗi sáng bình minh, con bướm vàng lượn bay theo tà áo trắng mà dưỡng nuôi những khát khao, hoài bão tuổi xanh đời. Cho bác nông dân sẽ thôi không còn lo lắng nhìn ngôi nhà vách lá cột xiêu, lắt rắt vặn mình trong từng cơn gió lớn... Ngày mai, giấc ngủ đêm khuya sẽ êm đềm bên điệu hò, câu hát, khi hạnh phúc gõ cửa những chặng đường từ những điều bình dị hôm nay.
NIỀM VUI KHI RA THĂM ĐỒNG - Lê Thị Hồng Hoa |
04/07/2017
Hơn hai năm qua tôi lên Sài Gòn học tập, ngày ngày hít toàn khói bụi, mắt nhìn vào những con số, con chữ, nhìn đèn xanh đèn đỏ của thành phố hoa lệ, trong lòng lo bài kiểm tra, bài thi, giờ rảnh rổi thì dán mắt vào màn hình điện thoại, máy tính giống như một bà cụ non, tôi mong chờ đến ngày nghỉ để trở về thăm lại quê hương
Mùa “sừng trâu” - Cao Văn Quyền |
04/07/2017
Chiều nay “ghé mạng xã hội” tình cờ bắt gặp hình ảnh những củ ấu cùng với câu ca dao của một người bạn chia sẻ: Thân em như củ ấu gai/ Ruột trong thì trắng, vỏ ngoài thì đen/ Ai ơi nếm thử mà xem/ Nếm ra mới biết rằng em ngọt bùi. Bất chợt lòng bùi ngùi nhớ quê da diết, nhớ tuổi thơ nghèo khó lớn lên cùng mùa “sừng trâu”.
MÓN QUÀ QUÊ - NGUYÊN HẠ |
04/07/2017
Tôi còn nhớ rất rõ, ngày ấy mấy chị em tôi cứ giành nhau những hạt cốm từ đống un lúa lép qua quá trình giê sải. Mẹ bảo: “ Để bữa nào rảnh mẹ rang cốm chùi cho ăn một bữa đã thèm. Hạnh nhường cho em một chút đi con.” Nghe lời mẹ tôi nhường cho em, nhưng trong bụng còn ấm ức lắm. Thấy chị buồn, bé Hà cầm bụm cốm đưa: “ Em cho chị hai nè, chị ăn đi.” Thế là tôi hết buồn ngay, dỗ em: “ Em cứ ăn đi, để chị kiếm cho em nữa nghen…”
Lối về ấu thơ - Hồ Thị Linh Xuân |
04/07/2017
Mỗi người đều có chung một quê hương lớn. Và từ hồi “mang gươm đi mở cõi”, văn hoá nghìn năm là bắt nguồn từ những cánh đồng quê. Chúng ta đang ngày càng giàu lên nhờ công nghiệp hoá, hiện đại hoá. Nhưng thầm trong thâm tâm mỗi người, tin chắc, chưa bao giờ quên xuất thân của cha ông mình cũng từ dòng dõi Thần nông.
Nhớ lắm…! - Lê thị Hương |
04/07/2017
Miên man trong dòng ký ức, tôi bỗng nhận ra mình đang ở xa quê lắm, nơi ánh đèn đường luôn chiếu sáng mỗi đêm, nơi con người luôn hối hả, bon chen để tìm nguồn sống. Vì cuộc sống mưu sinh mà biết bao người con phải xa quê ra chốn thị thành, nhưng bình yên ư? Chẳng nơi nào bằng quê hương cả!
LÀNG TÔI NGÀY ẤY - Trần Thị Kim Oanh |
04/07/2017
Tôi đã từng nghe ai đó định nghĩa rằng “ Nghề nông là nghề đầu tắt, mặt tối, quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho Trời…”. Thế nhưng, tuổi thơ của tôi cũng đã từng chứng kiến, mẹ tôi làm nông, cha tôi làm nông và cả chị tôi cũng làm nông…Thỉnh thoảng, tôi cũng vắt vẻo trên lưng trâu theo cả nhà ra đồng trong những ngày mùa rộn rã như ngày hội.
ĐÔI GÁNH CỦA MẸ - Lê Thị Thu Thanh |
04/07/2017
Đôi vai mẹ giờ đây không còn vất vả tần tảo như ngày xưa nữa vì các con đã trưởng thành và xây dựng tổ ấm. Không có ngày nào tôi không ghé thăm mẹ, những lúc ngồi với mẹ nhớ lại kỷ niệm xưa, tôi cầm tay mẹ vào lòng, bàn tay chai sạn rám nắng ngày nào đã chắp cánh cho con bay xa, bay cao
MÙA CÁ RÔ ĐỒNG - LÊ THỊ XUÂN HƯƠNG |
04/07/2017
Cá rô đồng, món ăn dân dã, thơm thảo hồn quê. Khói trên đồng bay bay, gió chiều ru nhè nhẹ, hàng dừa xanh rủ bóng, nghe nao nao thanh thản một miền quê . Mùa cá rô đồng qua mau khi cánh đồng chỉ còn trơ gốc rạ. Lũ cá trôû về sông Mẹ, về lung sâu làm tổ, đẻ trứng và “đến hẹn lại lên”, mùa lúa chín năm sau lũ lượt kéo nhau về …
THƯƠNG ĐỜI CÂY LÚA - LÊ ĐỨC ĐỒNG |
04/07/2017
Rồi lúa đến “thì con gái”, thân no tròn và làm đòng, trổ bông . Bông lúa ban đầu vươn thẳng, đêm đêm uống sương trời và khi mặt trời lên, lại lặng thầm gởi tặng người hương hoa lúa, hương sữa lúa nồng nàn …
CHÙM THƠ CÁNH ĐỒNG QUÊ TÔI - Lê Thị Hồng Hoa |
04/07/2017
CÁNH ĐỒNG & GIẤC NGỦ... - Nguyễn Thành Công |
04/07/2017
Bây giờ đây, mỗi khi đạp hay chạy xe trên đường mòn lúa xanh rì rào hai bên, hay ngang đàn còn trắng xóa, có lẽ ai cũng thấy thư thái nhẹ nhàng. Cứ như chúng ta được trở về cội gốc....
HƯƠNG LÚA TRÊN CAO - HỨA TRẦN THỊ PHƯỢNG |
04/07/2017
Mùa gặt, các ama amế lại lưng gùi lên nương, tuốt từng bông lúa, gùi lúa mang về, mang theo những nụ cười hớn hở của bao đứa trẻ thơ, mang theo cái e ấp, bẽn lẽn của những cô sơn nữ. Lúa mang về, gặp ngày nắng được phơi khô, rồi sàng sẩy đem cất nhưng khi gặp ngày mưa - mà hầu như năm nào đến mùa gặt cũng có mưa - thì trên các bếp nhà sàn, nhà nhà nghi ngút khói.
HOÀI NIỆM TUỔI THƠ - Trần Thanh Thảo |
04/07/2017
Hai sào ruộng |
04/07/2017
GIÁ MÀ! THỜI GIAN TRỞ LẠI! - Hoàng Thiệu Long |
04/07/2017
Với tôi thì dù cho năm tháng có trôi mãi, ngày xuân xanh có đi mãi thì những tiếng cười rộn vang khung trời và cả những giây phút dỗi hờn ấy, cùng những người bạn năm xưa, trên mảnh đất Sơn Lộc và dưới mái trường Tiểu học Nông Trường này vẫn, sẽ và mãi mãi là những tháng ngày êm đềm và tươi đẹp nhất, đáng nhớ nhất – ký ức một thời không thể nào quên!
GÒ TRAO TRẢO MÙA NƯỚC NỔI - NGUYÊN HẠ |
04/07/2017
Là người dân Tây Ninh mấy ai lại không biết hoặc không nghe nhắc đến bưng Trao Trảo. Đây là đồng bưng nằm bên quốc lộ 22B, chỉ cách trung tâm thành phố Tây Ninh khoảng mười bảy cây số. Gio đây con đường ngang qua đồng bưng đã được nâng cấp và xây thêm cây cầu mới thay cho phà Bến Đình. Từ con đường này, cách cây cầu mới một đoạn, băng qua bờ ruộng giữa dồng lúa mênh mông là đến gò cũng mang tên Trao Trảo.
Cảm ơn hương lúa - Trần Huy Minh Phương |
04/07/2017
Còn nhớ lần đầu là anh giáo trẻ về vùng sâu dạy tiểu học. Những ngày nghỉ cuối tuần, có đôi lần phụ việc với thầy Hiệu trưởng công việc đồng áng. Nói nghe “hoành tráng”, thật ra chẳng có biết việc gì để làm cả, đối với tôi, một kẻ nửa thị trấn nửa quê lúa. Cứ đứng xớ rớ nhưng cũng lăng xăng với thầy việc này việc kia. Nhớ lần cùng nhau bơm nước vào ruộng và lần nước ngập ruộng phải cho xuồng vào tận ruộng gom lúa lên bờ. Mà mọi người hì hục, còn tôi chỉ cầm nhánh lá dừa nước mà cười với chim trời, thi thoảng thì đi dọn chén, mang nước tới cho mọi người giải khát giữa mùa lúa…
CÀ PHÊ QUÊ NHÀ - Nguyễn Thành Công |
04/07/2017
Xa hết những ồn ả cuộc đời, vào quán chị uống ly cà phê đen, như tìm một góc thiền vậy. Quán lặng, chị chủ quán cũng lặng lẽ, chẳng có nhạc có hoa. Thấy ra, quán cà phê ngon nhất, yên ắng nhất, thú vị nhất, có lẽ là cái quán này đây, ở chính quê mình.
NỖI NHỚ MƯA CHIỀU TRÊN ĐỒNG QUÊ - Biện Thị Á Tiên |
04/07/2017
Tôi nhớ những ngày gắn bó với đồng quê, với sông nước miền Tây, ngày quê tôi chưa có điện, chưa có xe máy, ô tô, nhà lợp lá, vách tre, đi lại chỉ bằng ghe xuồng và cuốc bộ. Mưa chiều như nhuộm sắc tím cho cảnh vật ở quê. Tôi thích cột võng ngoài hiên, nằm đung đưa để nhìn ra ngoài đồng. Cánh đồng nhà tôi nằm gần những cánh đồng của hàng xóm, tạo nên một khoảng đất bao la, nhìn mãi, nhìn mãi chỉ thấy một hàng cây thật xa, không rõ là cây gì và dường như ở nơi đó, bầu trời và mặt đất được về với nhau.
Mùa đay ven sông - Nguyễn Văn Đương |
04/07/2017
Đay khá dễ trồng. Đất bãi làm thành từng luống đều đặn, bón ít phân rồi gieo hạt xuống. Một thời gian ngắn hạt nảy mầm và phát triển thành cây đay. Chăm đay cũng nhàn. Nhà nào cẩn thận thì làm cỏ sạch sẽ, vun luống. Có nhà thì cứ để cho cây tự lớn. Thời tiết khô hạn thì tưới cho cây chút ít thôi
Đập cào cào - Nguyễn Văn Đương |
04/07/2017
Chiến dịch diệt chuột - Nguyễn Văn Đương |
04/07/2017
Chưa có năm nào chuột cắn phá dữ dội như năm đó, năm tôi học lớp 7. Một phần do mèo bị bắt ăn thịt quá nhiều bởi món thịt “tiểu hổ” đang rất được ưa chuộng. Một phần do dùng thuốc diệt chuột khắp cánh đồng. Không chỉ chuột chết, chó mèo, chim chóc ăn phải xác chuột, thóc gạo có ngâm thuốc chuột cũng ngỏm củ tỏi theo. Nhất là những con chuột cái ăn bả không chết, tui nó đẻ gấp mấy lần trước kia. Lúa, ngô, hoa màu bị bọn nó phá tan hoang, thất thu, nhìn thật xót xa!