>> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"
Viết về cánh đồng quê hương - Nguyễn Văn Bá |
20/07/2017
Viết về cánh đồng quê hương - Lê Anh Kiệt |
19/07/2017
VẾT ROI KỈ NIỆM - Hồ Quyền Trang |
18/07/2017
Mẹ với ruộng nhà ta - Lê Thị Kim Ngân |
13/07/2017
Mẹ ơi, con làm sao quên được mùi hương dân dã đó, mùi hương từ hạt ngọc nuôi con lớn khôn, mùi hương vấn vương theo mẹ về nhà sau mỗi lần mẹ làm ruộng. Cho tới tận bây giờ, khi con đã trưởng thành, chính mùi hương đó vẫn dạy dỗ con bài học quý giá, dạy con phải biết nhớ quê hương, biết trân trọng những gì con đang có.
QUYỂN VỞ GIẤY RƠM - LÊ QUANG TRẠNG |
13/07/2017
Tuổi thơ ba quanh quẩn quanh cánh đồng nhà. Mấy ngày đầu ra trường huyện học, phải ở lại nhà người quen vì từ trường đến nhà đường xa. Mỗi đêm ôm gối ngủ mà nước mắt ba chảy ròng vì nhớ. Cảm giác nhớ ba nhớ mẹ và nhớ cả cánh đồng như những cọng rơm bay xa xa mà sao dửng dưng xa lạ
NHỮNG CÁNH ĐỒNG CỦA RIÊNG TÔI - LÊ QUANG TRẠNG |
13/07/2017
Khi mùa gặt trên cánh đồng này xong, những ngày neo trại chờ cánh đồng khác gặt. Tía má dắt bọn tôi đi đặt trúm đặt lờ; đào hang bắt chuột. Những ngày rong ruổi gió sương trên đồng mà sao ấm cúng lạ thường. Tuổi thơ nheo nhóc, người hôi sìn, tóc cháy vàng hoe mà trùng trục lớn lên, mạnh giỏi như được đất thương, đất nuôi lớn dậy.
NHỚ MÙA MUA CHÍN - Lưu Hồng Tài |
13/07/2017
Một mùa Hè nữa lại sắp đến. Thi thoảng đâu đây tôi nghe được có tiếng Ve kêu râm ran, ngân lên từng nhịp như một bản hợp ca nhiều giai điệu, vừa níu kéo vừa thúc giục, hối hả. Có một chút gì đó thật nồng nàn, da diết và bâng khuâng...nhớ lại thuở năm nào trong một mùa Mua chín rộ tím rực cả một trời ký ức tuổi thơ.
Nôn nao tiếng ếch - Cao Văn Quyền |
13/07/2017
Bọn trẻ chúng tôi đi săn ếch phần vì không cưỡng nỗi những món ngon từ thịt ếch. Này là cháo ếch ngọt lừ, ếch xào măng lẫn cay ăn đưa cơm hết xẩy, rồi thì ếch nướng sả ớt… Chỉ cần nhắc tới thôi, đứa nào đứa nấy xuýt xoay bảo đừng có kể nữa, kẻo không chịu nổi cơn thèm
KHÓI ĐỒNG THƠM - LÊ QUANG TRẠNG |
13/07/2017
Những người xa quê khi thấy khói bay nhìn sẽ tủi thân biết bao, vì trong lòng mỗi người, ai ai cũng cất giữ một sợi khói của tuổi thơ mà mỗi lần thấy là mỗi lần ùa về bao kỷ niệm.
Hoa cải rưng rưng - Cao Văn Quyền |
13/07/2017
Cánh đồng cải như dệt lên những ký ức tuổi thơ chúng tôi ngọt ngào hơn. Một tuổi thơ nghèo khó, lam lũ cùng những gánh nước của mẹ mỗi sớm mai. Những cây cải rung rinh trong giọt sương mai mát lành, tinh khiết. Cải dịu dàng lớn lên mà chẳng cần phải chăm sóc hay tỉa tót. Có lẽ cải thương những người như mẹ tôi, vất vả một nắng hai sương?
GIẤC MƠ TRÊN CÁNH ĐỒNG - Hoàng Thị Trúc Ly |
13/07/2017
Mùa nước, khi lúa đương trĩu vàng đợi ngày gặt, con hồn nhiên chờ đợi một trận mưa đêm kéo dài, chỉ để sáng mai thấy cá từ dưới ruộng lóc ngóc chòi lên sân nhà, con mang rổ ra bắt. Cá đầu mùa mưa căng bụng trứng. Còn nào biết, trận mưa đêm qua làm đám lúa sau nhà nằm dập dụi, thoi thóp không nhấc mình lên nổi, mặc tình để nước ngập úng đến mọc mộng khi còn trên cây. Má xót ruột, bận áo mưa cắt lúa khi mưa vẫn trút, sấm vẫn giật liên hồi.
ĐỒNG LẠ - Trần Hà Giang |
13/07/2017
Tạm biệt tuổi thơ, vì ai cũng phải lớn. Tôi rời mái trường đại học, cất tấm bằng tốt nghiệp chuyên ngành Luật rồi đi làm phóng viên ở Đài truyền hình tỉnh nhà. Có những ngày đi đi về về hàng trăm cây số, ôm trong tay những cảnh quay đủ màu xanh đỏ tím vàng, vậy mà tôi cứ nhớ mãi những cánh đồng trải miết một màu xanh cứ lao vùn vụt qua tầm mắt.
Nôn nao tiếng ếch - Cao Văn Quyền |
05/07/2017
Tôi trở về thăm quê vào mùa mưa, mùa ếch đồng râm ran. Con đường làng qua đồng bị ngăn cách bởi dòng nước chảy xiết. Xe không thể vào tận nhà được. Tôi phải đi bộ băng qua đồng rồi nhờ xuồng dân chèo vào. Đạp chân lên gốc rạ, bỗng tôi mang máng nhớ đến sinh vật bé nhỏ quen thuộc. Lúc lên xuồng tôi bất giác hỏi bác nông dân: “Quê bây giờ có còn nhiều ếch không bác
Hoa cải rưng rưng - Cao Văn Quyền |
05/07/2017
Cánh đồng cải như dệt lên những ký ức tuổi thơ chúng tôi ngọt ngào hơn. Một tuổi thơ nghèo khó, lam lũ cùng những gánh nước của mẹ mỗi sớm mai. Những cây cải rung rinh trong giọt sương mai mát lành, tinh khiết. Cải dịu dàng lớn lên mà chẳng cần phải chăm sóc hay tỉa tót. Có lẽ cải thương những người như mẹ tôi, vất vả một nắng hai sương
RỦ NHAU ĐI HÁI VÚ BÒ - Trần Nhã My |
04/07/2017
Ôi, những chùm vú bò treo lơ lửng trên cao như gọi mời, mới hấp dẫn làm sao! Trái còn xanh, lẫn trong tán lá rất khó tìm thấy. Mà tìm làm chi cho phí, để dành đó, hái lần sau, vì những trái xanh non, ăn chát ngầm. Xanh già ăn chua lè chua loét, ê răng nhăn mặt, lé cả con mắt. Còn trái chín thì ôi thôi, cả chùm đỏ ối.
Ngào ngạt quê hương - Trương Trung Hưng |
04/07/2017
Cứ mỗi độ kết thúc mùa gặt vất vả ở quê, tôi lại cùng hai đứa em ra ngoài đồng săn lùng một loại rau, với cái tên đơn giản là “rau khúc”, nhưng đến giờ tôi cũng chưa hiểu sao người xưa lại đặt cho nó cái tên như vậy. Việc săn lùng rau khúc khá khó khăn, mỗi ruộng mấy đứa nhỏ mới nhổ được một nắm tay, nhiều lắm cũng chừng một lạng, mà muốn làm để đủ mấy cả đám ăn thì phải cần cả cân rau khúc. Mấy anh em miệt mài đi thu lượm cả buổi chiều để tối về cùng mẹ làm bánh, tên bánh cũng được đặt từ tên cây – bánh khúc.
Về ngang mùa gặt - Song Ninh |
04/07/2017
Mùa hè lại về, khắp cánh đồng lúa ngả màu vàng chóe. Cây lúa bao đời vẫn là cây trồng chính nuôi sống những người dân quê chân chất bình dị.
ĐỒNG QUÊ MÙA THẢ BÃI - Lê Đức Đồng |
04/07/2017
Cánh đồng làng nuôi biết bao thế hệ lớn lên. Họ ra đi từ cánh đồng làng và trở về mang những cái hay, cái đẹp vun bồi cho nét đẹp làng quê. Mùa thả bãi thật tuyệt vời cho lũ trẻ thôn quê. Trời xanh cao lồng lộng; cánh đồng sau muà thu hoạch cỏ tốt bời bời. Tôi nằm im trên cỏ, ngước nhìn lên phía ấy trời cao. Ôi cánh đồng làng biết bao thân thiết ! Từ cánh đồng làng, tôi đi đến tận nơi cuối trời. Nhớ lắm đồng quê mùa thả bãi, mùa của ngàn vạn chim trời vui cùng những đàn trâu bò gặm cỏ; mùa của những ước mơ, những khát vọng phía chân trời…
CÁNH ĐỒNG ÔM TUỔI THƠ TÔI - Lê Minh Hải |
04/07/2017
Tuổi thơ tôi cũng thật là êm ả với bao kỷ niệm không thể nào quên nơi cánh đồng làng. Cánh đồng vốn đã rộng rồi nhưng khi gặt xong thì hình như nó còn trải ra mênh mông hơn nữa. Những ngày chăn trâu, thả bò trên cánh đồng sau mùa gặt thật là sướng,
Trên cánh đồng của cha - Cao Văn Quyền |
04/07/2017
Đồng xuân của cha không chỉ có lúa mà còn có đủ đầy các loại rau củ. Cạnh cánh đồng là bãi bồi phù sa sông chảy màu mỡ. Cha trồng ngô, tỉa lạc, gieo đỗ, cà tím, cà xanh… Mùa nào giống ấy. Cánh đồng của cha có bài ca dao của người nông dân tần tảo, có nhọc nhằn những giọt mồ hôi mặn đắng, có niềm vui trên khóe mắt
ĐỒNG - Nguyễn Đức Hậu |
04/07/2017
NHỮNG BỮA CƠM NGOÀI RẪY - Phương Trân |
04/07/2017
Đã mười mấy năm rồi, nhưng con vẫn nhớ cái cảm giác mỗi ngày tan trường đạp xe ra thẳng ngoài rẫy trên con đường đê đầy nắng với cái bụng đói meo, rửa mặt, rửa tay ngoài lu nước mưa mát hơn nước đá, uống một ngụm nước sôi để nguội rót ra bằng nắp ấm, cái oi bức nóng nực trôi tuột theo từng ngụm nước ừng ực nuốt hết vào trong, mát lạnh tận gan, tận ruột. Con thích nhất cái cảm giác giở cái cà mên cơm nóng hổi, thơm lừng lá dứa mẹ chuẩn bị sẵn cho mấy cha con, mùi lá dứa hòa vào cơn gió đồng lùa qua đám bắp đang trỗ cờ vào căn chòi rười rượi.
TÔI MƠ - Bùi Thị Ngọc Anh |
04/07/2017
Tôi cũng còn nhớ, cứ mỗi mùa gặt về ngoài đồng đông vui như hội, người lớn thì bận bịu chuyện đồng áng còn trẻ con thì mải cuốn theo những trò chơi. Và tôi cũng có những cái hẹn với tuổi thơ ở đấy – trên những cánh đồng.
QUÊ HƯƠNG ƠI! - Hoàng Thiệu Long |
04/07/2017
Tuổi thơ tôi là một tuổi thơ khôn hề im lặng nếu không muốn nói là dữ dội khi phải vật lộn và đấu tranh với cái đói, cái rét, cái dốt. Những đêm đông giá rét, nước mưa trong nhà lênh láng vì mái nhà ủ dột, tiếng từng giọt nước rơi vào thùng đựng nước mưa nghe tong tong. Những lúc ấy mà có được một nồi cơm hấp sắn thì cũng đã là một niềm hạnh phúc lớn lao trong lòng chúng tôi.
KHI PHẢI LÌA XA RUỘNG VƯỜN - Lê Thị Hồng Hoa |
04/07/2017
Ruộng vườn đối với người nông dân là lẽ sống là máu thịt, là khúc ruột. Thế mà từ khi ba tôi mất thì bao nhiêu ruộng vườn ba để lại cho đứa em, nó lần lượt bán hết, để rồi trở thành một người trắng tay phải đi làm thuê làm mướn trên chính đồng ruộng của mình.
TRÊN ĐƯỜNG VỀ QUÊ NGOẠI - Nguyễn Thúy Hằng |
04/07/2017
Cơn mưa tháng bảy như trút nước. Ngồi trước bàn máy may ở xưởng, tôi ngó ra cửa sổ. Những giọt mưa cứ thi nhau rớt xuống. Ở trong xưởng, tôi không nghe được tiếng mưa ào ào trên mái nhà. Ở trong xưởng, không có cái cà ràng ngoại tôi đang nấu cơm, không có mùi xả ớt ngoại khèo để xào ếch mà sao tôi cứ nghe cay cay sóng mũi.Hôm sau tôi bắt chuyến xe sớm nhất về quê.
MÙA GẶT - LÝ THỊ MINH CHÂU |
04/07/2017
Cánh đồng như dải lụa vàng sóng sánh giờ chỉ còn trơ gốc rạ lởm chởm gai nhọn chỉ thích thú cho đám cò nhặt ốc, bắt châu chấu, cào cào. Tiếng rích ri của chim sẻ cũng không còn bởi lúa đã về sân để lại nỗi buồn hiu hắt cho cánh đồng sau mùa tàn lụi.
Hoài niệm bông súng tuổi thơ - Cao Văn Quyền |
04/07/2017
Đối với người dân ở quê, cây súng thân thuộc như là chái bếp, mảnh sân, con ngõ, rất gần gũi, ngấm vào ký ức, từng mạch máu, da thịt. Tôi nhớ, ngày còn nhỏ, tôi thường theo đám bạn trong làng đi nhổ bông súng. Chúng tôi, mười đứa như một, tóc hoe vàng, da đen sạm, tay cắp rổ, nhảy lên xuồng chèo ra đầm nhổ bông súng. Tâm trạng mỗi đứa háo hức không kém dịp cuối năm được ba mẹ cho đi chợ Tết.
Bát cơm quê - NGUYỄN VĂN CÔNG |
04/07/2017
Xa nhà, xa quê, xa cha mẹ là điều không thể tránh khỏi khi chúng ta trưởng thành, rồi cuộc sống xô bồ, dễ làm người ta quên đi những hương vị của đồng quê, dễ làm cho những hạt ngọc thực chỉ là thứ phụ trong bữa ăn, nhưng cho dù có thế nào thì cơm mẹ nấu cũng không gì thay thế được. Mẹ từng nói "Con đi đâu chớ quên đường về, sau có thành công chớ quên hạt gạo quê”.
CON CUA ĐỒNG - Trọng Tâm |
04/07/2017
Ngày ấy tôi là một cô bé sống ở quê, ngoài giờ đến trường thì những thời gian còn lại tôi cùng đám bạn tung tăng trên khắp cánh đồng. Một hôm trời đang nắng muốn bưng cái đầu. bổng dưng một đám mây từ đâu kéo đến trời bắt đầu đỗ mưa, một cơn mưa rất to kéo dài mấy tiếng đồng hồ nước ngập lênh láng khắp cánh đồng. Tôi cùng đám bạn đứa mang giỏ, đứa xách thao háo hức ra đồng bắc cua, các chú cua lâu ngày ở dưới hang chắc cũng khác nước cùng nhau kéo lên.
ĐỐT ĐỒNG - LÝ THỊ MINH CHÂU |
04/07/2017
Tuổi thơ tôi gắn chặt vào quê nghèo. Gắn chặt vào mái rơm đã bạc nhàu năm tháng đụt mưa trú nắng, vào những trò chơi dân dã ngây thơ. Lớn hơn một chút, theo mẹ ra đồng thoả thích nô đùa cùng rơm rạ, cùng với lũ trẻ con hàng xóm cũng đầu đất chân trần. Thứ, mà trẻ quê rất khoái bởi không phải bận bịu, giữ gìn.
TRÒ CHƠI “GIẢI CỨU CÁNH ĐỒNG” - Lưu Kiều Nhi |
04/07/2017
Những lúc cảm thấy chỉ có một mình, lúc không còn đứa bạn nào trong xóm để rủ rê phá phách, những cánh đồng không cần ai để giải cứu thì hơi ấm ụ rơm, cái mùi nồng nồng ngai ngái của nó mang lại cho tôi cảm giác ấm áp lạ thường. Tôi vục mặt vào đống rơm ướt, hai tay dang rộng, từng ngón tay nắm chặt mớ rơm vàng, rồi thoáng hít nhẹ từng hơi thở của nó vào lồng ngực. Một cảm giác như là gần gũi thân quen, như là được chở che, ấp yêu