>> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"
Mảnh ghép tuổi thơ |
02/11/2016
Ngày đó, khi vừa vào lớp ba, tôi đã có thể tự đi bộ đến trường. Từ nhà, tôi sẽ đi khoảng mười phút trên những bờ đất giữa các thửa ruộng để đến con đường nhỏ rải sỏi dẫn đến trường. Những lúc như thế, thường thì tôi sẽ cố đi thật chậm, để thu hết vào tầm mắt màu xanh mướt của cây lúa đang độ đẻ nhánh hay làm đòng, hít thật sâu mùi cây lúa đang trổ bông hay sắp chín hạt. Khi đã tới được con đường sỏi, nếu may mắn, quá giang được xe của anh chị nào đó, tôi sẽ đỡ phải đi bộ thêm mười phút nữa dưới cái nắng sớm đã bắt đầu gay gắt.
Tương tư chạch đồng |
02/11/2016
Xa lắm rồi, những ngày kham khổ nhưng bình yên như vậy. Thời gian trôi như giấc ngủ ban chiều, ngắn ngủi đến nỗi những đứa trẻ ngày xưa vẫn theo chân, lớn lên mà chẳng biết, như mùa chạch giờ đã về nơi đâu. Dẫu cho chiều nay, chợ vẫn còn đó bóng vàng, bóng nâu nhưng cũng chẳng còn là mùa chạch xưa cũ...
Cánh đồng lúa quê tôi |
02/11/2016
Tôi nhớ những năm tháng tuổi thơ lớn lên cùng với cánh đồng lúa chín. Nhớ cái hương vị của lúa mới mỗi khi trổ đòng cho tới lúc ra bông, mùi hương dịu nhẹ, ngọt ngào, man mát mà không có bất kì hương vị nào có thể sánh bằng. Nhớ cánh đồng quê với những lối mòn, con đường bằng đất, bằng bùn mà mọi người đắp lên để lấy lối đi. Tôi nhớ những cánh đồng lúa, những con đường ấy, những rặng cỏ ấy đã nâng đỡ mỗi khi tôi vấp ngã, con đường cũng là nơi quen thuộc mỗi khi tôi tới nhà ngoại chơi, hay đi học về
Mùi hương |
02/11/2016
Thời gian trôi qua, bào mòn đi biết bao nhiêu là kí ức của con người, nhưng mà trong lòng tôi, kí ức ngày nào về mảnh đất quê hương vẫn sẽ luôn là bất diệt. Dù đi xa đến đâu, làm bất cứ điều gì, thì mỗi khi tôi nhớ về, mùi hương ấy sẽ vẫn còn tỏa ra thơm ngát, vẫn sẽ khiến lòng tôi mê say đếm lịm đi trong một niềm hoan hỉ không tên. Bây giờ, tôi chỉ còn biết thầm ước nguyện, mong sao những cơn mưa đừng quá tàn nhẫn, đừng cố đè sụp những cây lúa rồi đè luôn cả ước mơ và khát vọng của con người. Tháng bảy ơi, làm ơn, làm ơn đừng phả cái hương vị thất vọng vào mùi hương của chúng tôi, xin đừng … đừng bao giờ …
Giấu ở cánh đồng... |
02/11/2016
Con người ta kỳ lạ quá phải không, khi đang nắm giữ trong tay thì nghĩ không là gì cả. Đến khi qua rồi, chợt nhận ra, đó mới là tất cả. Tất cả bình yên, tất cả vô tư, tất cả những lần len len lẫn những hờn giận trẻ con của mình, giấu lại ở cánh đồng quê hương, mãi mãi...
Tuổi thơ nơi cánh đồng đầy nắng |
02/11/2016
Cánh đồng về chiều mát rượi những làn gió hây hẩy. Biển lúa xanh cứ rập rờn trước mặt. Nắng đang nhạt màu dần, lũ trẻ con chúng tôi ríu rít gọi nhau đi về. Ngang qua ruộng cà chua vào kì thu hoạch, mấy đứa nhấm nháy nhau bứt trộm vài quả cà ương, giấu ở dưới đáy rổ rau. Cả bọn cắp những cái rổ xanh xanh màu rau dại tung tăng trên đường đồng lổn nhổn đất đá. Bùn đất còn lem nhem trên những bắp chân, cả hội rủ nhau về cầu ao đầu làng khỏa chân rửa sạch sẽ, rửa rau lợn kiếm được. Xong xuôi việc rồi, mấy đứa ngồi gặm cà chua ương rau ráu.
Ngày mùa trong tôi |
02/11/2016
Cánh đồng lúa mênh mông bát ngát, cánh đồng đậu cây xanh vút trời, hay cánh đồng bắp trải dài theo đường chân trời… là nơi cho tôi tuổi thơ hạnh phúc. Nơi đây đã đồng hành bên tôi theo những năm tháng tuổi thơ, nơi đây đã chứng kiến tôi lớn lên để rồi khi nhớ về kí ức tuổi thơ tôi vội nghĩ ngay đến:“ cánh đồng quê hương ”.
Cho tôi về cánh đồng tuổi thơ |
02/11/2016
Cánh đồng quê |
02/11/2016
Dòng thời gian trôi qua, mọi thứ dần thay đổi. Tôi vào Sài thành sinh sống tiện cho việc học tập để lại nỗi lo lắng trong lòng ba mẹ. Nỗi lo tiền bạc, nỗi lo con gái xa nhà bị cuốn theo lối sống thành thị. Ý thức được nỗi nhọc nhằn từ mỗi hạt gạo mà ba mẹ làm ra để gửi vào cho tôi ăn học. Tôi càng phải cố gắng nhiều hơn
Thương nhớ đồng quê |
02/11/2016
Có những chiều hè lãng đãng mây bay, nhớ về đồng quê thấy lòng mình xao xuyến. Tôi yêu lắm cây gạo già đứng giữa cánh đồng, tháng ba về gọi hoa thắp lửa. Nhớ đầm sen thơm ngát, lung linh bông trắng, bông hồng, nhớ con kênh xanh dẫn nước qua làng, đầy ắp bốn mùa tưới tiêu cho đồng ruộng.
Cơn bão |
02/11/2016
Vụ lúa mùa thường hay có bão, nhiều khi cơn bão kéo đến nhanh không kịp trở tay. Người thì vội về nhà thật nhanh dọn thóc đang phơi, người thì thu dọn máy móc để về không thóc ngấm nước sẽ mọc mầm, còn thằng Tư nó lùa đàn bò nhà nó chạy như những con ngựa trên chiến trường. Thằng Tư cũng biết nịnh người ra trò, mỗi lần bão nó đều để bò tự phi về nhà rồi nhanh nhảu giúp mấy nhà từng bị bò nhà nó ăn thóc đóng bao rồi đưa lên xe thồ mang về nhà. Mỗi người một tay, chẳng ai bảo ai mà cũng tránh được cơn mưa xối xả kéo đen bầu trời...
Ngày mùa |
02/11/2016
Tôi trở về quê vào một ngày chiều thứ bẩy, cửa nhà đã khóa và chỉ có mấy bao thóc vẫn còn tươi nằm vắt vẻo giữa sân. Tôi chợt nhớ ra đang là ngày mùa, mùi lúa non đang ngào ngạt khắp nhà, có lẽ giờ này cả gia đình đang phơi mình dưới cái nắng chang chang ngoài đồng.
Hạt lúa - Hạt đời |
02/11/2016
Gạo từ lúa mà ra. Lúa từ đất mà lớn. Đất từ người gìn giữ. Người từ gạo mà sống. Có lúa là có người. Có người là có quê hương đất nước. Chân lí bao đời, vẫn cứ mãi như thế.
Quê hương |
02/11/2016
Vàng ươm hoa cải... |
02/11/2016
Mùa cải đã qua. Hoa cải đầy đồng. Lâu lâu có mấy cô chú trên Sài Gòn xuống, nghe người ta giới thiệu vườn hoa cải của nội, mấy cô chú xin nội cho vào vườn chụp ảnh. Vườn cải đẹp lắm! Trưa nắng hoa cải vàng rực lên, lũ bướm đồng cánh xanh cánh đỏ sặc sỡ cứ bay từng đàn vởn vơ, lượn lờ trên ruộng cải. Mấy chị thành phố chụp hình đủ kiểu, khi đi có tặng lại cho tôi khi là tiền, khi là những món quà nho nhỏ, đáng yêu. Hồi ấy tôi thích quà Sài Gòn lắm. Dân quê mà. Có cái kẹo hay thanh sô cô la cũng chạy đi khoe cả xóm “Qùa Sài Gòn nè”. Tuổi thơ mà…
Viết về cánh đồng quê hương |
02/11/2016
Ngày xưa ông bà có câu “nắng tốt dưa, mưa tốt lúa” vậy mà sao mỗi khi mùa mưa về ba mẹ tôi lại không bớt lo lắng. Lo nước ngập làm úng còn nếu vào mùa thu mà mưa thì lúa cũng ngã hết lại thu về không được bao nhiêu thì lấy gì trả tiền cho nhà đầu tư. Bây giờ, cứ mỗi độ mưa về tôi lại nhớ về ngày xưa, lúc đó còn bé không biết gì nên rất thích trời mưa để được xếp những chiếc thuyền giấy và thả trôi theo dòng nước
Cô Út và cánh đồng tuổi thơ |
02/11/2016
Tuổi thơ và cánh đồng |
02/11/2016
Cuộc sống bây giờ phần nào cũng được sung túc, đầm ấm, và tôi cũng đã lớn lên theo năm tháng, khi bước ra cánh đồng mặc dù cảnh vật có sự thay đổi nhưng ở đâu đây trong lòng tôi những ký ức, những cảnh vật của thời thơ ấu vẫn còn nguyên vẹn như thuở nào!
Nỗi vất vả của người nông dân |
02/11/2016
Mỗi lần nhớ về thời thơ ấu nghèo khó, đông anh em, mẹ lại xót xa nhớ ông ngoại những ngày cật lực làm lụng trên đồng, dành dụm nuôi gia đình nhiều miệng ăn. Đến khi mất đi, ông vẫn hoài “cắc ca cắc củm”, chắc là do quen rồi không thay đổi được nữa.
Thằng Đen |
02/11/2016
Cánh đồng trong tôi |
02/11/2016
Chẳng biết từ bao giờ mà những câu hát da diết, ngọt ngào về quê hương như thế đã in sâu vào tâm trí tôi. Với một đứa sinh viên xa nhà như tôi thì những ca từ nhẹ nhàng, sâu lắng trong lời bài hát đã mang đến cho tôi những cảm xúc dạt dào nhất là trong những lúc nỗi nhớ nhà, nhớ quê ùa về
Ký ức bên những cánh đồng lúa |
12/09/2016
Bài viết dự thi "Viết về Cánh đồng Quê hương" - Ký ức bên những cánh đồng lúa (Lê Ái Mi)
Những kỷ niệm khó quên |
12/09/2016
Giới thiệu bài viết dự thi "Viết về Cánh đồng Quê hương" - Những kỷ niệm khó quên (Nguyễn Hữu Thiện)
Nổi đau đồng quê |
12/09/2016
Giới thiệu bài viết dự thi "Viết về Cánh đồng Quê hương" - Nổi đau đồng quê (Nguyễn Thị Loan)
Vùng trời ngày đó |
12/09/2016
Giới thiệu bài viết dự thi "Viết về Cánh đồng Quê hương" - Vùng trời ngày đó (Phạm Thị Ngọc)