Tro đồng - Dương Thị Huỳnh Trâm (Lượt xem: 435)

Trang chủ >> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cập nhật: 10/01/2017

Tôi trở về quê trong những ngày đầy gió! Ruộng mía cạnh nhà tôi vừa qua vụ đốn nằm phơi những cái góc nhọn hoắt trơ mình dưới nắng.

Tro đồng - Dương Thị Huỳnh Trâm
Tro đồng
 

(Nguyên bản của tác giả) 
         Tôi trở về quê trong những ngày đầy gió!

 

 

         Ruộng mía cạnh nhà tôi vừa qua vụ đốn nằm phơi những cái góc nhọn hoắt trơ mình dưới nắng. Chiều buông xuống lặng lẽ, những vạt nắng cuối cùng yếu ớt hắt lên con đường làng mấp mô sáng tối. Mọi thứ rồi cũng dần chìm vào bóng tối ở một vùng quê yên bình, tĩnh mịch. Chợt có tiếng nỗ lốp bốp vang lên đều đều ở sau lưng và khi ngoảnh lại thì tôi đã thấy từ trong bóng tối một dáng người nhỏ thó cặm cụi cầm bó đuốc sáng rực men theo từng dòng mía trơ trọi. Thì ra là chú tôi đang đi đốt lá! Thế là đám cháy cứ lớn dần lên và càng lớn thêm nhờ cơn gió vừa hữu tình thổi tới. Đám cháy sáng rực giữa một đêm cuối năm lạnh buốt, tôi hào hứng chạy quanh ngọn lửa như bị sức nóng của nó kéo vào không thể cưỡng lại. Gió thổi, lửa cháy, khói mù, tiếng nổ,... mọi thứ cứ quen thuộc đến lạ lùng. Với dân quê tôi thì đám cháy ấy là điểm kết thúc của một vụ mùa và sự bắt đầu của một vụ mùa mới. Nó là điểm mốc trong cái vòng tuần hoàn gắn liền với những lo toan thường trực, những bộn bề, thiếu thốn, chật vật với cái ăn, cái mặc....và nhờ những ngày mùa ấy mà tôi đã lớn lên. 
         Đêm qua tôi đã mơ một giấc mơ rất lạ nhưng lại rất quen! giấc mơ của một đứa trẻ cùng với tiếng thở dài của gió và trước mắt nó là một vùng trời xanh bất tận màu non tươi của cỏ.

 

   Ngày mới đón tôi bằng tiếng gà gáy vang vào lúc 5giờ, phía trời đông bừng sáng. Những tia nắng sớm ấm nóng làm tan những giọt sương mang dáng hình giọt mồ hôi vương mình trên lá. Mùi tro hăng nồng là thứ còn lại sau đám cháy đêm qua. Vị tro quen thuộc quá nên không biết gọi là gì ! Trong nó có vị mặn mồ hôi của những người nông dân gồng mình đánh vật với thiên nhiên khắc nghiệt hơn 10 tháng trời. Vị mặn của những tháng ngày lao nhọc đổ xuống trên mảnh đất cỗi cằn, vị mặn của những kiếp người vất vã nhưng vẫn một đời túng thiếu.Nhưng đâu chỉ thế, trong vị tro ấy còn có vị ngọt của mật mía. Vị ngọt được ấp ủ dưới lòng đất sao bao ngày mưa nắng, vị ngọt của thành quả gieo trồng, vị ngọt của những ước mơ về một tương lai sáng sủa. Hai vị ấy quyện chặt vào nhau tạo thành cái vị hăng nồng của tro trải khắp một cánh đồng mênh mông xám ngắt.

        Tro đồng,  cái hương vị ám ảnh cả một thời tuổi thơ ngây dại của tôi. Giờ được trở lại đối diện với mọi thứ tôi như được thấy mình nhỏ lại. Bất giác trên đôi mắt tưởng chừng như đã vô tình, nhạt nhẽo sao khi đi qua bao con đường ồn ào, nháo nhác nơi thành thị chợt tuôn ra đôi dòng nước mắt. Tôi đã khóc, khóc như một đứa trẻ con xa mẹ quá lâu rồi nay lại được mẹ ôm vào lòng và hát ru bằng lời ru xưa cũ:

"Ví dầu cầu ván đóng đinh

Cầu tre lắt lẻo gập ghình khó đi"

 

 

 

Họ và tên: Dương Thị Huỳnh Trâm
 
Địa chỉ: An Thạnh Đông, Huyện Cù Lao Dung, Tỉnh Sóc Trăng
 

TIN LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO
     

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - BÁO VÀ ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.

Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều.

Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.

Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.

Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.

® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.




Phát triển bởi: Phòng Kỹ thuật Đài PT & TH Sóc Trăng.
Soc trang - truyen hinh soc trang - dai th soc trang - dai truyen hinh soc trang - th soc trang - Soc trang TV - thoi su soc trang - THST - truyen hinh - soc trang online