Thương Nhớ Đồng Quê - Nguyễn Huy Cường (Lượt xem: 1027)

Trang chủ >> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cập nhật: 23/02/2017

Bao năm rồi vẫn thế, đồng quê vẫn bình dị hiền hòa dù quê hương đã ngày thêm đổi mới. Riêng tôi, mặc cho chuyến tàu cuộc đời dù có đi khắp những bến bờ xa thì lòng vẫn vẹn nguyên hình ảnh quê nhà mến thương đã một thời theo tôi khôn lớn.

Thương Nhớ Đồng Quê - Nguyễn Huy Cường
Thương Nhớ Đồng Quê

         (Nguyên bản của tác giả) 

          Tôi xa thành phố, xa những tháng năm ngồi trên ghế giảng đường, nay về lại quê nhà nhưng chưa tìm được việc. Sống trong nhàn rỗi dần lâu khiến lòng thêm nặng trĩu. Có nhiều khi tôi ước mình được quay lại thành phố hoặc chí ít là đi làm xa để thoát cái cảnh buồn bả này. Nhưng cuộc sống là vậy, đôi lúc lại không như ý muốn. Vì vậy mà tôi đành chấp nhận cuộc sống nơi đồng quê, sáng ra đồng, chiều giăng câu bắt cá. Quê nhà luôn bình dị hiền hòa, luôn dang rộng vòng tay đón chào những người con xa xứ.

         Nhớ ngày xưa, cái thời tôi còn gắn bó với ruộng đồng bát ngát. Ngày ngày đi học trên con đường băng giữa đồng sâu, tôi được hít căng lồng ngực mùi lúa non thơm ngát, được nghe tiếng chim hót trong ánh nắng chan hòa. Gắn bó cùng tuổi thơ nên hình ảnh đồng lúa và nụ cười hân hoan của những người thợ gặt đã theo tôi đi qua ngày thơ ấu tràn ngập niềm vui.

         Hồi đó tôi còn chút tẹo nhưng đã sớm theo ba má ra đồng, mùa cấy lúa ba má phải loay hoay miết ở ruộng. Đường bờ trơn trợt sau mấy trận mưa ròng thường đón bước chân ba tôi gáng từng thúng mạ xanh rờn sớm trưa vất vả, má thì khom lưng, lúi húi cấy những nắm mạ xanh xuống ruộng mặc cho mưa dầm hay nắng cháy. Riêng tôi, một thằng nhóc đen trụi tay chưa biết cầm mạ sao cho gọn, chỉ biết xách cái xô đi bắt ốc, khi thì hì hụt sìn lầy cạnh hang cua đồng. Mặt mày bao giờ cũng lấm lem bùn đất. Vất vả là vậy mà cứ lon ton theo chân má sớm hôm.

         Quê nhà đã cho tôi sống trọn thời ấu thơ như những đứa con nít miệt vườn qua bao thế hệ. Dòng sông quê hiền hòa chính là nơi tôi cùng bè bạn tắm mát trưa hè. Mưa về, cây cối thêm xanh, ruộng mương toàn nước và nước. Thế là lon tép đất, cần câu tre đủ cho cả hôm đi câu cá ở đồng sâu. Vào mùa hạn đồng khô cỏ cháy, bọn trẻ chúng tôi hay ra ruộng hái mớ rau đắng non mươn mướt mang về cho nội. Ở quê ai cũng thích ăn rau đồng, buổi cơm chiều mà có canh rau đắng nấu với cá rô mề là ngon hết sẩy. Rồi mấy hôm rãnh rổi, bọn trẻ xúm xít vót tre, cắt giấy làm diều, tuy có hơi cực nhưng khuôn mặt đứa nào mà chẳng rạng rở vui tươi. Ánh chiều buông chầm chậm, ngoài đê xa, đàn trâu đã no cỏ, thoang thoảng mùi khói đốt đồng ngút lên làm cay nồng sống mũi. Ngàn lau trắng xóa ngoài kia đang bay cùng những cánh diều no gió, ước mơ tuổi thơ ngày nào cũng theo diều bay đến miền cổ tích xa xôi.

         Đến giờ không hiểu sao lòng tôi cứ bồi hồi mỗi khi mùa gặt tới, chỉ nhớ trước đây vào mùa này là tôi được nghe xôn xao câu hát vui tươi của đoàn thợ gặt quê mình, lắm khi cô Bảy, cô Ba gì đó cất câu vọng cổ mùi mẫn tựa cô đào cải lương, nghe mà mùi mẫn vô cùng. Tôi nhắm nghiền mắt, nằm trên đống rạ tươi, nghe tiếng máy suốt hòa lẫn tiếng cười nói rộn ràng của mấy anh thợ suốt, những sợi rơm rơi vương vãi trên mặt, trên tóc mặc cho bị sót ngứa, tụi con nít chúng tôi cứ thoải mái chơi đùa. Vang vọng phía xa xa là tiếng chim cúm núm gọi bầy nghe tha thiết biết bao. Tôi hãy còn nhớ có mấy lần đi đào hang chuột đồng, đứa thì đào, đứa ngồi canh trước hang, bọn chuột cứ thế mà chạy ra khỏi hang hỗn loạn, bắt được dù chẳng nhiều chứ niềm vui chẳng bao giờ là thiếu. Có lúa về làng, bà con ai cũng tươi cười hớn hở, hạt lúa vàng tươi, sáng chắc là kết tinh của bao ngày dãi nắng dầm mưa. Bán lúa xong là Tết đến tụi nhỏ sẽ được ba má mua cho bộ quần áo mới. Có lẽ vậy mà những mùa gặt xưa từ lâu đã trở thành kỷ niệm đã in hằn trong tiềm thức của tôi. 

 

         Thời gian thấm thoát trôi mau, tôi đi học xa nhà, dần rồi xa luôn cái hương đồng quê tha thiết. Hôm trở về nhà cũng ngay mùa lúa chín tôi mới kịp lục tìm ký ức ngày xưa. Bao năm rồi vẫn thế, đồng quê vẫn bình dị hiền hòa dù quê hương đã ngày thêm đổi mới. Riêng tôi, mặc cho chuyến tàu cuộc đời dù có đi khắp những bến bờ xa thì lòng vẫn vẹn nguyên hình ảnh quê nhà mến thương đã một thời theo tôi khôn lớn.

 

Nguyễn Huy Cường

41 ấp Tân Hòa Thượng, xã Tân Mỹ, huyện Lấp Vò, Đồng Tháp


TIN LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO
     

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - BÁO VÀ ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.

Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều.

Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.

Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.

Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.

® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.




Phát triển bởi: Phòng Kỹ thuật Đài PT & TH Sóc Trăng.
Soc trang - truyen hinh soc trang - dai th soc trang - dai truyen hinh soc trang - th soc trang - Soc trang TV - thoi su soc trang - THST - truyen hinh - soc trang online