Thằng Đen (Lượt xem: 1236)
>> TIN TỨC
>> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cánh đồng quê hương
(Nguyên bản của tác giả)
Ngày ấy, ở cái xứ xóm dừa có thằng Đen độ tuổi lên mười, một mình chăn gần 20 mươi con trâu. Suốt ngày không thấy nó khoác trên người chiếc áo, chỉ có cái quần tà lỏn không còn nhận ra màu. Vậy mà quanh năm suốt tháng không thấy thằng Đen đau ốm vì cả, có người bảo: Da thằng Đen dầy như tấm ván gỏ gió mưa nào mà nhập vào người nó được, cuộc đời của nó là vậy nhưng vẫn sống vô tư.
Hôm nào cũng vậy, khi ông mặt trời chưa thức thì thấy đàn trâu của thằng Đen chạy rông trên cánh đồng năng, còn thằng Đen thì hì hụp theo con đường mòn mà nó đi hàng ngày. Trâu ăn năng nó cũng ăn năng. Quanh năm mỏi khi nhìn ra cánh đồng năng lúc nào cũng thấy thằng Đen và đàn trâu, không ai biết nó ăn gì để no bụng, hay nó ăn năng trừ cơm? Đúng vậy! Khi nó đói là nhổ năng ăn, khi khát nước thì vào xóm dừa hái trái uống. Cuộc sống của thằng đen cứ quay tròn như thế. Ai muốn kiếm thằng Đen là vào xóm dừa hay ra cánh đồng năng là gặp. Trong những lúc rảnh rỏi nó thường hay hát những câu mà nghe được từ chiếc RADIO của nhà hàng xóm. Không được học hành như bao bạn bè cùng chang lứa, nhưng thằng Đen có trí nhớ rất tốt, nghe đôi ba lần là nó thuộc.
“Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta
Cấy cày vốn nghiệp nông gia
Ta đây trâu đấy, ai mà quản công
Bao giờ ngọn lúa còn bông
Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn”
Vài hôm sau nó lại hát những câu khác.
“ Ta với trâu suốt ngày tung tăng trên đồng rộng, gió mát nhẹ đưa lúa reo trong nắng ngồi tựa mình trâu ta đọc chử i… Tờ ”
Một thời gian sau đàn trâu không còn, bóng dáng của thằng Đen cũng không thấy, ở cái xứ xóm dừa này ai cũng gọi nó là thằng Đen, vì nước da quá đen chứ không ai biết nó tên là gì. Có một số người nghe Bà Hai kể lại:
Bà Hai là người nuôi thằng Đen chứ không phải là mẹ ruột của nó, lúc còn trẻ Bà Hai là một cô gái đẹp nhất ở cái xứ xóm dừa này, không hiểu sao từ trước đến giờ không ai đến dạm hỏi xin cưới.
Bà kể: Một hôm ngoài trời mưa lâm râm trời thì tói đen như mực, Bà đang loay hoay mắc chiếc mùng thì Bà nghe có tiếng con nít khóc, Bà chưa kịp mở cửa thì có tiếng gọi.
Chủ nhà ơi!
Bà vội mở cửa ra, nhìn thấy cô gái còn rất trẻ tay bòng đứa bé, cô gái liền quỳ xuống chân Bà Hai cầu xin: Chi ơi! Chị trông đứa Bé này dùm em, em đi công chuyện ít hôm em sẽ quay lại.
Bà Hai sống một mình không chồng không con, nhận giữ dùm đứa bé đôi ba ngày thì đâu có bận biệu gì.
Trao đứa bé cho Bà Hai, cô gái gạt những giọt nước mắt còn động trên đôi gò má rồi vội vã chào Bà Hai ra đi trong đêm tối. Rồi ngày tháng qua đi không thấy cô gái quay lại nhận con, Bà Hai nuôi thằng Đen cho đến ngày hôm nay.
Mới đó mà gần 30 năm trôi qua, ngày mà ông chủ thằng Đen đến hỏi Bà cho thằng Đen theo ông tiếp tục đi chăn trâu, ông bảo ở cánh đồng nằng này giờ đây không còn đủ cỏ để trâu ăn ông đưa đàn trâu qua xứ khác. Bà thấy ông chủ tốt bụng, vì tết năm nào ông cũng mua sắm cho thằng Đen quần áo mới nên Bà đồng ý. Nhưng Bà đâu có ngờ, kể từ hôm đó thằng Đen không về với Bà nữa. Giờ mổi khi nhớ đến thằng Đen thì Bà nhìn sang xóm dừa, nhìn ra cánh đồng năng. Nhưng cánh đồng năng đã thay đổi giờ là một cách đồng lúa vàng óng ả, còn cái xóm dừa ngày nào giờ cũng không còn, nhà tường nhà ngói chen chút mọc lên, còn con đường mà đàn trâu của thằng Đen đi ngày nào thì nay đã trở thành con lộ nhựa rộng thênh thang. Bà rất nhớ thằng Đen, nhất là vào những buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống thì ba nghe tiếng hát của nó từ xa xa trên đường đi về nhà.
Nghe tiếng xe đỗ ngoài cửa Bà Hai bước ra. Một chiếc xe màu đen bóng loáng, trên xe bước xuống một người đàn ông có nước da cũng giống như màu của chiếc xe, ăn mặt rất bãnh bao tỏ vẻ sự giàu có sang trọng. Nhìn thấy Bà Hai người đàn ông vội chạy đến.
Mẹ! Con nhớ mẹ quá mẹ ơi!
Con! Con là thằng Đen đúng không?
Dạ! Con là thằng Đen đây mẹ.
Hai người ôm nhau khóc nức nở. Tuy Bà Hai không phải là người mang nặng đẻ đau, nhưng gần mười năm cưu mạng nuôi dưỡng lúc nào bà cũng xem thằng Đen là con ruột của mình.
Đen ơi! Mẹ cứ ngở suốt cuộc đời mẹ không còn gặp lại con. Con đi đâu? Làm gì? Sau gần 30 năm qua con không về thăm mẹ?
Mẹ ơi! Lúc nào con cũng nhớ mẹ, nhưng câu chuyện dài lắm hôm nào con kể mẹ nghe. Mẹ! Cuộc đời tuổi thơ của con đã gắn liền với cánh đồng năng và cái xứ xóm dừa thì làm sao con quên được.
Võ Huy Cách
TIN LIÊN QUAN
- Tin địa phương
- Học và làm theo gương Bác
- Lễ hội Oóc-om-bóc - Đua Ghe Ngo tỉnh Sóc Trăng
- Tin trong nước
- Đời sống - Xã hội
- Tin thế giới
- Doanh nghiệp - Người tiêu dùng
- Giáo dục - Khoa học & Công nghệ
- Nông nghiệp - Nông thôn
- Pháp luật - Cải cách hành chính
- Lực lượng vũ trang
- Đoàn thể
- Thông báo
- Góc doanh nghiệp
Trần Đề hoàn thành mục tiêu xóa nhà tạm, dột nát cho người có công
Ương Nauplius thẻ chân trắng theo quy trình sinh học
Sóc Trăng đảm bảo duy trì tín hiệu thiết bị giám sát hành trình trên tàu cá
Trần Đề: Người dân đồng thuận cao với Đề án sắp xếp đơn vị hành chính cấp tỉnh và cấp xã
Đoàn ĐBQH tỉnh Sóc Trăng tiếp xúc cử tri xã Đại Ân 2, huyện Trần Đề; cử tri phường 2, TX. Ngã Năm
Trailer Những hoạt động chính Lễ hội Óoc Om Bóc Đua ghe Ngo khu vực ĐBSCL lần thứ VI và tuần lễ VHTT&DL lần thứ I - 2024
Đài PT-TH Sóc Trăng thông báo tuyển hợp đồng lao động (17-09-2024)
HĐND tỉnh Sóc Trăng thông báo Kỳ họp thứ XXIII (Chuyên đề) HĐND tỉnh Sóc Trăng, Khóa X, nhiệm kỳ 2021-2026
Công văn số 1963 - CV-TU về Lễ Quốc tang Đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Công Văn 1633-CT-TU về việc thực hiện nghiêm quy định của Đảng, pháp luật Nhà nước về bảo đảm trật tự, an toàn giao thông
TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - BÁO VÀ ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.
Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều.
Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.
Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.
Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.
® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.
Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.