QUÊ NỘI - Ngô Thị Kim Thanh (Lượt xem: 452)
>> TIN TỨC
>> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"
Trong giấc mơ về Nội, tôi dường như cảm nhận được có gì đó nửa thật nửa mơ. Mọi thứ dường như chỉ diễn ra mới hôm qua, mà sao tôi không thể chạm đến được, cũng không thể níu giữ nó ở cạnh mình lâu thêm chút nữa. Có lẽ, khi là tôi trong những giấc mơ ấy, tôi có thể thoải mái được là chính mình, được ở cạnh Nội và cả được Nội đưa tôi về với tuổi thơ cùng với hương cỏ, hương lúa dậy mùi sau những cơn mưa vội.

Quê nội
(Nguyên bản của tác giả)
“_ Nội ơi, sao Nội về được đây? Còn có cả bánh nữa Nội nè.
_ Nội nhớ con.”
Giữa chốn thành thị xô bồ, bận rộn giữa mớ bồng bông với các mối quan hệ và cả đống công việc hằng ngày; dường như tôi đang dần quên một thứ gì đó rất quan trọng đối với bản thân. Mà thật ra đó là lời biện hộ hay nhất, hợp lý nhất để tôi có thể vin vào đấy làm niềm tin để tự an ủi mình, và cũng để tôi có cái cớ trốn chạy. Rằng, không phải Nội đã thật sự xa tôi mãi mãi, mà chỉ là Nội đang đi du lịch ở đâu đó thôi. Và khi nào mỏi mệt, Nội sẽ về với tôi, sẽ đem về những món bánh, những thức quà mà tôi thích nhất.
Trong giấc mơ về Nội, tôi dường như cảm nhận được có gì đó nửa thật nửa mơ. Mọi thứ dường như chỉ diễn ra mới hôm qua, mà sao tôi không thể chạm đến được, cũng không thể níu giữ nó ở cạnh mình lâu thêm chút nữa. Có lẽ, khi là tôi trong những giấc mơ ấy, tôi có thể thoải mái được là chính mình, được ở cạnh Nội và cả được Nội đưa tôi về với tuổi thơ cùng với hương cỏ, hương lúa dậy mùi sau những cơn mưa vội.
Tôi còn nhớ, lúc bé, Nội vẫn thường hay dẫn tôi về quê – mỗi khi nhà có đám giỗ hay Nội nhớ bà con, xóm giềng. Những lúc ấy, tôi hay rơi vào hai trạng thái: đi – không đi. Tôi rất thích được cùng Nội về quê. Bởi, tôi sẽ được đi xe đò. Không hiểu sao tôi lại thích cái cảm giác đó. Chắc, có lẽ nó đông vui, trên mỗi chuyến xe chẳng ai quen biết ai nhưng mọi người vẫn có thể cười nói vui vẻ, trông như “chiến hữu” đã lâu rồi không gặp vậy; tiếng gà, heo thi nhau chí ché, cộng thêm cái mùi đặc trưng của chúng. Tất cả chỉ trên một chuyến xe, nhưng tôi cứ ngỡ mình đang lạc vào khu chợ hay một khu sầm uất nào đó. Tôi còn thích đi xe đò, vì nó cho tôi cảm giác được “phiêu bạt giang hồ”. Nhưng, tôi vẫn lưỡng lự không muốn đi, vì…tôi sợ ma, mỗi khi ở lại quê. Và rồi, tôi vẫn quyết định theo Nội về.
Quê Nội lúc ấy chỉ là đường đất đỏ, những hôm nào có mưa là sình lầy lềnh phềnh; tôi có thể tha hồ nghịch bùn, và cố ưỡn người, mở rộng lòng ngực để hít lấy hít để hương cỏ thơm tho sau cơn mưa. Đuổi theo sau những trò nghịch ngợm của tôi, là tiếng rầy la trăm lần như một của Nội: “Đi từ từ thôi con. Tao biết mày nghịch thế này, lần sau tao không dẫn mày đi nữa đâu.” Tôi quay lại, cười hí hí, đưa bộ mặt ăn năn ra, rồi một lúc sau cũng đâu lại vào đấy.
Lúc nhỏ, tôi không được về quê nhiều, nhưng lần nào về cũng mang theo tôi cả một bụng kỉ niệm đáng nhớ. Tôi nhớ có lần Nội dẫn về quê chơi và ở lại vài hôm, vì nhà bác tôi chuẩn bị có giỗ. Vào một sáng đẹp trời, tôi đang mơ màng ngáy ngủ nhưng tôi buộc phải dậy. Vì cả nhà ai cũng dậy từ sớm để chuẩn bị nấu nướng, tiếng gà, heo kêu inh ỏi sau hè, và nắng cũng đã dần len vào khung cửa sổ, chiếu thẳng vào mặt tôi. Trong lúc vừa đánh răng, vừa tò mò xem mấy bác của tôi làm gà; thì bỗng…có một con heo, dường như nó biết trước số phận của mình sắp lên bàn cỗ, đã vọt ra khỏi chuồng. Vì quá bất ngờ, cũng chẳng biết phải làm thế nào, tôi quay đầu chạy thật nhanh. Nó đang tiến gần đến tôi. Chân tay líu quíu, tôi đã tự vấp lấy chân mình và ngã nhào ra nền đất, con heo được đà phi thẳng qua người tôi luôn. Tôi sợ, tức tưởi đứng khóc cả buổi, trong khi tay vẫn cầm ca nước và vẫn đang đánh răng dở. Nhưng, âm mưu vượt ngục của con heo đó đã bị thất thủ, và tôi quyết phục thù bằng cách trưa hôm đó phải đánh chén thật no.
Và còn cả những buổi trưa hè, sau khi tình cờ nhìn thấy đống khoai được bác tôi chất kĩ dưới bếp, tôi đã rủ các anh của mình nướng khoai. Trưa hôm đó, tôi mon men xuống bếp lén moi vài củ khoai ra sau hè trong khi các anh chất rơm chuẩn bị lửa, đợi tôi. Tôi cứ nghĩ mình sẽ được thưởng thức món khoai nướng thơm lừng, và kế hoạch của chúng tôi sẽ không có ai phát hiện. Nhưng…đến khi món khoai gần chín thì Nội ở đâu đứng sau lưng tôi, la một tràn vì không chịu ngủ trưa mà phá phách; và sợ tôi ăn khoai bị đau bụng nên đã bắt tôi vào nhà. Ngậm ngùi… chỉ biết nhìn các anh ăn, trông mà thật ngon lành. Sau này lớn, tôi đã biết được vị khoai nướng là thế nào, nhưng có lẽ sẽ không ngon bằng hương vị ngày ấy.
Giờ quê tôi, mọi thứ đều bê tông hóa, tôi cũng không thể ích kỉ cứ mãi thích đường đất đỏ về quê; các anh của tôi đã trưởng thành, mỗi người có gia đình riêng và tôi cũng đã lớn, không thể nghịch ngợm mãi các trò thuở con nít. Và giờ có nghịch, có muốn cũng không thể được nghe tiếng la rầy của Nội, cũng như được gọi hai tiếng thân quen: “Nội ơi!”
Họ và tên: Ngô Thị Kim Thanh
Địa chỉ: 490/124/11 Lý Thái Tổ, Phường 10, Quận 10, TP. Hồ Chí Minh
TIN LIÊN QUAN
- Tin địa phương
- Học và làm theo gương Bác
- Lễ hội Oóc-om-bóc - Đua Ghe Ngo tỉnh Sóc Trăng
- Tin trong nước
- Đời sống - Xã hội
- Tin thế giới
- Doanh nghiệp - Người tiêu dùng
- Giáo dục - Khoa học & Công nghệ
- Nông nghiệp - Nông thôn
- Pháp luật - Cải cách hành chính
- Lực lượng vũ trang
- Đoàn thể
- Thông báo
- Góc doanh nghiệp
Trần Đề hoàn thành mục tiêu xóa nhà tạm, dột nát cho người có công
Ương Nauplius thẻ chân trắng theo quy trình sinh học
Sóc Trăng đảm bảo duy trì tín hiệu thiết bị giám sát hành trình trên tàu cá
Trần Đề: Người dân đồng thuận cao với Đề án sắp xếp đơn vị hành chính cấp tỉnh và cấp xã
Đoàn ĐBQH tỉnh Sóc Trăng tiếp xúc cử tri xã Đại Ân 2, huyện Trần Đề; cử tri phường 2, TX. Ngã Năm
Trailer Những hoạt động chính Lễ hội Óoc Om Bóc Đua ghe Ngo khu vực ĐBSCL lần thứ VI và tuần lễ VHTT&DL lần thứ I - 2024
Đài PT-TH Sóc Trăng thông báo tuyển hợp đồng lao động (17-09-2024)
HĐND tỉnh Sóc Trăng thông báo Kỳ họp thứ XXIII (Chuyên đề) HĐND tỉnh Sóc Trăng, Khóa X, nhiệm kỳ 2021-2026
Công văn số 1963 - CV-TU về Lễ Quốc tang Đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Công Văn 1633-CT-TU về việc thực hiện nghiêm quy định của Đảng, pháp luật Nhà nước về bảo đảm trật tự, an toàn giao thông
TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - BÁO VÀ ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.
Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều.
Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.
Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.
Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.
® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.
Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.