Nhớ lắm…! - Lê thị Hương (Lượt xem: 434)

Trang chủ >> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cập nhật: 04/07/2017

Miên man trong dòng ký ức, tôi bỗng nhận ra mình đang ở xa quê lắm, nơi ánh đèn đường luôn chiếu sáng mỗi đêm, nơi con người luôn hối hả, bon chen để tìm nguồn sống. Vì cuộc sống mưu sinh mà biết bao người con phải xa quê ra chốn thị thành, nhưng bình yên ư? Chẳng nơi nào bằng quê hương cả!

Nhớ lắm…! - Lê thị Hương
Nhớ lắm…!

 (Nguyên bản của tác giả)


Cái nắng cháy da cháy thịt, cái gió cháy hết cỏ cây sao giờ bỗng nhớ nhiều đến thế!
Em chào anh chị ạ! em được biết Đài truyền hình Sóc Trăng tổ chức cuộc thi " viết về cánh đồng quê hương". Là một người con xa quê nên khi thấy thông tin về cuộc thi em thấy rất hợp tâm trạng nên muốn gửi đến cuộc thi một bài viết nói về nỗi nhớ quê hương, hoài niệm về một thời hồn nhiên, vô tư trên cánh đồng quê hương yêu dấu của một người con xa quê. Bao trùm bài viết là nỗi nhớ nên em xin được đặt chủ đề " nhớ lắm...". Anh chị quan tâm và góp ý bài viết em nhé, em cảm ơn nhiều ạ!

 Có lẽ ở đời này chỉ khi người ta thiếu gì đó mà chẳng thể có được, người ta mới thấy thèm, thấy nhớ. Như tôi, một đứa con xa quê, lúc này đây nỗi nhớ quê hương đang cồn cào như muốn cấu xé tâm hồn. Nhớ nhà- nơi có những người thân yêu của tôi, nhớ những con đường, những hàng cây, nhớ tiếng gà gáy sớm, nhớ cả những người qua đường, người bán hàng rong... trong khung cảnh yên bình ấy. Và quên sao được cánh đồng quê hương yêu dấu đã bên tôi từ ngày thơ ấu, gần gũi tôi như một người bạn thân.

Hè đã sang, râm ran khắp các hàng cây là tiếng ve kêu như không muốn nghỉ, càng gợi trong tôi nỗi nhớ quê hương da diết. Nhớ thời thơ dại, cứ nghe tiếng ve kêu là tụi nhỏ chúng tôi mừng lắm vì sắp được nghỉ học tha hồ chơi. Và cánh đồng quê hương ấy có lẽ là nơi lưu giữ nhiều nhất những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ tôi. Cũng như ngôi nhà yêu dấu, nơi có bố mẹ và các em thân yêu, cánh đồng ấy cũng là chiếc nôi đã che chở cho tâm hồn tôi, để rồi khi xa chẳng thể nào quên được.
 Đối với những người nông dân ở một làng quê thuần nông như quê tôi ngày ấy có lẽ thời gian ở ngoài đồng còn nhiều hơn ở nhà. Quanh năm, công việc nhà nông cứ nối nhau không ngừng nghỉ và trên cánh đồng ấy chan chứa bao giọt mồ hôi nhưng vẫn luôn đầy ắp tiếng cười, tiếng cười của những người nông dân chất phác yêu lao động, tiếng cười hồn nhiên của những đứa trẻ mới lớp 3, lớp 4 đã biết phụ cha mẹ chăn trâu, cắt cỏ, làm đồng. Ngày xưa ơi, sao ngọt ngào đến thế!

Cánh đồng quê tôi có mía, có ngô, có đậu, lạc và cả khoai lang nữa. Kỷ niệm của tôi với cánh đồng yêu thương ấy thì nhiều vô kể, là những sáng bưng rá đi mót đậu, là những trưa trốn mẹ ra đồng bắt châu chấu cho chim, là những chiều thả trâu rồi chơi trò đuổi bắt, là những tối theo mẹ đi đốt lá mía khô khi mía đã thu hoạch xong rồi...

Bạn đã bao giờ ngồi trong một cái lều mà cọc trụ là cây mía còn mái lều là lá mía khô đan lại chưa? Đó là cách mà lũ trẻ chăn trâu chúng tôi trú mưa đấy! Bốn năm đứa ngồi ôm nhau trong lều cười rúc rích, đàn trâu thấy mưa thì nhảy cẫng lên, húc đất chán rồi lại đằm bùn ở những hố lầy trên bãi trông sung sướng hả hê lắm. Nhìn cảnh đó nhiều bạn còn sợ ấy chứ, nhưng chúng tôi quen rồi. Mà cũng " uy" lắm cơ, tạnh mưa chúng tôi quát " èo, về!" là chúng lại ngoan ngoãn đứng lên đi theo đàn, lũ nhóc chúng tôi dắt ra sông cho đằm lại cho sạch bùn. Ngày mưa là thế còn ngày nắng thì chúng tôi nghịch đủ trò. Dắt trâu đến bãi cỏ là chúng tôi tha hồ chơi, nào nhảy dây, đuổi bắt, rồi thì chơi đồ lề, chơi dạy học, bịt mắt bắt dê... Chơi chán lại xui nhau đi bẻ mía ăn. Có lần mấy đứa đang bẻ mía bị bác bảo vệ bắt được mắng co một trận, thế là chẳng nói chẳng rằng, cả lũ khóc oà... Rồi những chiều thả diều trên con đường nhỏ bao quanh cánh đồng. Đi chăn trâu về, người đứa nào đứa nấy còn khét lẹt mùi nắng và cả...mùi da trâu nữa chứ, nhưng chưa vội tắm, đi thả diều đã. Xin phép mẹ xong là mấy đứa lại  í ới gọi nhau ra đồng, chạy mệt lắm nhưng đứa nào cũng thích, đua nhau xem diều đứa nào bay cao hơn, đẹp hơn.

Lớn thêm một chút, hết cái thời bẻ trộm mía, moi trộm khoai là kỷ niệm về những ngày trồng mía đầu năm; những ngày hè cuốc cỏ, vun phân; những ngày thu đánh lá và thu hoạch mía độ đông về. Đó là cả một quãng thời gian dài chăm bẵm như mẹ chăm con, lo trừ sâu bệnh cho mía, lo cái nắng hè với gió Laof đốt cháy hết lá non, lo mưa bão làm mía gãy đổ, lo mía khô khi chặt xong mà xe không lên bốc đúng ngày. Nhớ lắm cánh đồng ngày thu hoạch mía, đâu đâu cũng rộn rã tiếng cười nói. Những chiếc nón lá nhấp nhô trên đồng, người chặt, người bó, người vác, người nhặt lá... Khung cảnh ngày mùa hối hả, khẩn trương, mệt nhưng thật vui, những gương mặt nhễ nhại mồ hôi vẫn rạng ngời dưới cái nắng hanh hanh của tiết trời đông.

Khi mía, đậu, lạc đã hết mùa, chỉ còn lại những thửa  ngô và khoai chưa đến ngày thu hoạch. Ngồi trên vồng khoai ngồi ngắm toàn cảnh cánh đồng lòng bình yên đến lạ, cảm giác như mình thu bé lại, không gian xung quanh như một cái nôi êm đềm ru nhẹ. Xa xa là bãi cỏ xanh với đàn trâu đang say sưa gặm cỏ, mấy chú nghé nghịch ngợm thỉnh thoảng lại húc vào chân mẹ rồi lại nhảy nhót trêu đùa nhau, lũ trẻ chăn trâu thì túm tụm hí hoáy chơi trò gì không biết; lại gần chút nữa là những thửa mía đã chặt xong, chỗ đã đốt lá, chỗ vẫn còn trơ lại lá khô; và cạnh bên những vồng khoai thẳng dài tăm tắp là những thửa ngô đang tuổi thanh xuân. Những cơn gió nhẹ làm cả đám ngô lay lay, hoa bắp chạm vào nhau rơi theo gió thành những cơn mưa hoa tuyệt đẹp...

Miên man trong dòng ký ức, tôi bỗng nhận ra mình đang ở xa quê lắm, nơi ánh đèn đường luôn chiếu sáng mỗi đêm, nơi con người luôn hối hả, bon chen để tìm nguồn sống. Vì cuộc sống mưu sinh mà biết bao người con phải xa quê ra chốn thị thành, nhưng bình yên ư? Chẳng nơi nào bằng quê hương cả! Mẹ ơi con thèm bữa cơm canh chua mẹ nấu; cánh đồng quê hương ơi con nhớ màu xanh mướt mắt của mía, khoai, đậu, lạc, nhớ những lần mơ màng ngồi ngắm hoa bắp rơi, nhớ thuở vô tư trộm khoai bẻ mía... Con sẽ trở về, quê hương ơi hãy ôm con vào lòng như ngày xưa nhé!

 

Họ và tên: Lê thị Hương

Địa chỉ: xóm Tân Mùng, Tam Hợp, Quỳ Hợp, Nghệ An


TIN LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO
     

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - BÁO VÀ ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.

Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều.

Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.

Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.

Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.

® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.




Phát triển bởi: Phòng Kỹ thuật Đài PT & TH Sóc Trăng.
Soc trang - truyen hinh soc trang - dai th soc trang - dai truyen hinh soc trang - th soc trang - Soc trang TV - thoi su soc trang - THST - truyen hinh - soc trang online