Giấu ở cánh đồng... (Lượt xem: 2732)

Trang chủ >> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cập nhật: 02/11/2016

Con người ta kỳ lạ quá phải không, khi đang nắm giữ trong tay thì nghĩ không là gì cả. Đến khi qua rồi, chợt nhận ra, đó mới là tất cả. Tất cả bình yên, tất cả vô tư, tất cả những lần len len lẫn những hờn giận trẻ con của mình, giấu lại ở cánh đồng quê hương, mãi mãi...

Giấu ở cánh đồng...
Cánh đồng quê hương

       (Nguyên bản của tác giả)

 Mình nhớ mãi câu thơ mà ngày xưa ê a tập đọc: “Tuổi thơ con thả trên đồng”

         Ba mẹ mình làm nông, nhà mình nằm sát cánh đồng. Mỗi buổi sáng cứ mở mắt ra là thấy cả cánh đồng trải dài trước mặt. Tuổi thơ mình là những ngày băng qua cái bờ ruộng nhỏ tí ngăn các thửa ruộng để đến trường. Rồi cũng trên các bờ ruộng nhỏ tí ấy, những buổi không đi học, mình vừa dắt mũi cho trâu ăn cỏ vừa sợ thót tim khi con trâu xơi một mảng lúa nhà người khác. Có vài lần khi đứng ngoài đồng nhìn về phía nhà mình nho nhỏ khuất sau cây vú sữa, hàng chè tàu và vô số cây khác, mình chỉ có duy nhất một ước ao là nhà mình to hơn, đẹp hơn, khang trang hơn để dù đứng ở bất kỳ vị trí nào trên cánh đồng này, mình vẫn dễ dàng nhìn thấy và dõng dạc giới thiệu với bạn bè rằng, nhà mình ở đó.

         Độ tháng 10, tháng 11, trời vào đông, quê bắt đầu vào mùa sạ lúa. Ba sẽ vác cày ra đồng từ sáng sớm để cày bừa, xới đất. Mẹ ngâm lúa giống chờ nảy mầm rồi đem gieo xuống ruộng. Tầm trưa, mình phải đem cặp lồng cơm ra cho ba, vừa đi vừa nhẩn nhơ hát “em đi đưa cơm cho ba em đi cày”. Những hạt lúa giống cứ thế mà nảy mầm, thành mạ non rồi thành cây lúa. Khi theo mẹ ra đồng thăm lúa, mình len lén tuốt mấy hạt lúa còn xanh non rồi cắn, một chút gì đó beo béo ngọt ngọt như sữa tan trong miệng mình. Mình thích thú với ý nghĩ rằng, duy chỉ có mình mới biết hương vị đó.

         Những bông lúa bắt đầu trĩu xuống, cả cánh đồng lúa chín vàng ươm, dưới cái nắng chang chang, mẹ dùng liềm cắt lia lịa, từng bó lúa gọn gàng nằm trong tay mẹ rồi gọn gàng nằm dưới đất. Ba đứng bên máy tuốt lúa, chân thì thoăn thoắt đạp, tay thì luôn phiên đưa từng bó lúa mẹ đã cắt vào máy tuốt. Từng hạt lúa cứ thế rơi ra. Hồi đấy, nhiệm vụ của mình là ôm mấy bó lúa tới cho ba đưa vào máy tuốt. Nhìn những bánh răng máy tuốt quay vòng vòng, mình chỉ sợ lỡ ba không cẩn thận đưa tay vào mấy bánh răng đó... Rồi nhìn mẹ cứ đưa liềm cắt lúa như múa, mình ớn lạnh khi nghĩ lỡ mà cứa trúng tay... Từng thửa ruộng nhà mình cứ thế được gặt hết trong những nỗi sợ mơ hồ của mình.

         Khi mùa gặt xong xuôi, ba mẹ sẽ chất rơm thành từng đống. Cả cánh đồng mọc lên rất nhiều đụn rơm. Đó là những ngày mà mình và tụi bạn trong xóm thích nhất vì được nhảy lên đống rơm, nhún nhún rồi nhảy xuống, rồi lại nhảy lên. Cánh đồng vàng ươm giờ chỉ còn xám xám màu rơm rạ, mùi ngai ngái khói đốt đồng nương theo gió chiều bay...

         Mình cứ theo từng mùa sạ lúa, gặt lúa mà lớn lên. Lưng ba dần còng xuống theo từng mùa lúa. Mồ hôi mẹ chắc đã mướt cả cánh đồng. Vào những ngày mưa to nước lớn, cánh đồng trắng xóa nước không thấy lúa đâu, ba ngồi thở dài nặng trĩu. Còn mẹ nhìn đăm đăm khoảng mênh mông phía trước, chẳng nói gì. Căn nhà rơi vào im lặng. Chỉ có tiếng nước mưa rơi độp độp trên mái tôn và tiếng mình càu nhàu vì nước dột vào nhà.

         Lúc đấy mình chỉ biết nước lớn là được nghỉ học, được lội nước, được rủ mấy đứa trong xóm làm bè lục bình thả trôi và hò hét bè đứa nào trôi xa nhất. Còn lại, mình chẳng nghĩ gì về tiếng thở dài của ba hay cái nhìn buồn hiu của mẹ. Mãi đến khi mùa gặt xong xuôi, lúa cho vào từng bao rồi có mấy bà tới cân, chất lên xe rồi chở đi mất hút. Cuốn sổ ghi nợ tiền phân bón, tiền thuốc trừ sâu và vô số khoản khác bị gạch một đường dang dở. Sân lúa chỉ còn hai, ba bao nằm chỏng chơ. Lúc đó, mình chợt nghĩ đến bàn tay thoăn thoắt đưa liềm của mẹ và bàn tay đưa bó lúa vào bánh răng máy tuốt lúa của ba, một nỗi ghen ghét mấy bà tới cân lúa dâng lên trong lòng mình.

         Mình bây giờ đã lớn, cũng đã gần bảy năm sống xa nhà. Mỗi sáng thức dậy không còn nhìn thấy cánh đồng mênh mông trước mặt. Cũng không còn đưa cơm cho ba đi cày hay len lén tuốt mấy hạt lúa non rồi thưởng thức... Những ngày tuổi thơ lùi thật sâu vào ký ức, giả vờ ngủ yên. Mỗi lần về quê, mình lại chạy ùa ra đồng hít lấy hít để mùi lúa, như là cố gắng níu lại một khoảnh khắc nào đó đã tuột qua kẽ tay.

         Mình đã từng ước mơ đi xa, sống một cuộc sống nhộn nhịp tại một thành phố khác. Mình đã từng chán vô cùng vì cứ mở mắt dậy là thấy cánh đồng. Nhưng rồi hiện tại, mỗi ngày thức dậy giữa những tiếng còi xe ồn ã và rất nhiều ngổn ngang, lại chỉ muốn được trở về nhà với cánh đồng đằng trước.

         Con người ta kỳ lạ quá phải không, khi đang nắm giữ trong tay thì nghĩ không là gì cả. Đến khi qua rồi, chợt nhận ra, đó mới là tất cả. Tất cả bình yên, tất cả vô tư, tất cả những lần len len lẫn những hờn giận trẻ con của mình, giấu lại ở cánh đồng quê hương, mãi mãi...

NGUYỄN THANH THẢO

Sinh viên năm 4, Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn – ĐHQG TP.HCM

Địa chỉ hiện tại: Q. Thủ Đức, TP.HCM


TIN LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO
     

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - BÁO VÀ ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.

Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều.

Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.

Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.

Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.

® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.




Phát triển bởi: Phòng Kỹ thuật Đài PT & TH Sóc Trăng.
Soc trang - truyen hinh soc trang - dai th soc trang - dai truyen hinh soc trang - th soc trang - Soc trang TV - thoi su soc trang - THST - truyen hinh - soc trang online