CÁNH ĐỒNGTUỔI THƠ - Hồ Thị Mỹ Hằng (Lượt xem: 1176)

Trang chủ >> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cập nhật: 24/02/2017

Những cánh đồng phảng phất hương lúa, phảng phất tình người không biết sẽ còn trường kì mãi.Những con đường lát xi măng lán bóng , những tòa nhà cao tầng dần xuất hiện.Chúng thay thế phủ phàng và không mảy may những cánh đồng.Những đứa trẻ bắt đầu sống sung túc hơn, chúng có những đồ chơi hiện đại, có lịch học thêm đến khuya, có bạn bè của thành thị.Những đứa trẻ ở chung một xóm, mà nhìn xa lắc xa lơ.Lòng tôi thấy xót xa.Tôi thấy hình ảnh bé nhỏ của mình trong đó, nhưng ước mơ của chúng, tâm hồn của chúng sao đỗi xa lạ quá.

CÁNH ĐỒNGTUỔI THƠ - Hồ Thị Mỹ Hằng
Cánh đồng tuổi thơ

       (Nguyên bản của tác giả) 

       Gió thổi nhè nhẹ, hắt đi những cái nắng vập vờn của mùa thu,  khẽ lung lay những hạt lúa sắp chín.Mùi sữa dịu thơm lan tỏa khắp cánh đồng bất tận.Những hạt lúa xanh rờn đang ngã sang vàng ươm.Một vụ lúa vừa gặt, lại tiếp sang vụ khác.Những mùa lúa nối tiếp nhau, trường kì, hạt lúa vàng rồi lại gieo mạ xanh.Cứ thế tuần hoàn, vô tận...

       Và cái tuổi thơ đối với những đứa trẻ dân dã thôn quê cũng bắt đầu trên cánh đồng thân thuộc đó.Nơi chất chứa biết bao trò chơi, sự khám phá, mạo hiểm,ước mơ.Đó là cả một bầu trời trong tiềm thứctrong sáng của một đứa trẻ.Đó là khi những mùa lúa mới, lúc đó thích nhất là cảm giác đặt bàn chân xuống lớp đất mềm người ta vừa cày cấy.Cảm giác bàn chân lún xuống, cơ thể nhẹ dần đi, bàn chân trần khô cứng ngấm mình trong cái mềm mại, mát mát của bùn mềm lâng lâng đến khó tả.

       Đến khi người ta gặt lúa, người ta bắt đầu dùng chiếc máy gặt hiện đại.Ôi cái máy đó hấp dẫn tụi cực kì.Nhìn những tán lúa vàng tung tóe ra 1 góc, lấp đầy  thành rơm,chúng đưa bàn tay ra hứng,hứng những cái mà người lớn bảo là xót, là ngứa ấy vào lòng.Cảm giác đó cũng giống như hứng một trận mưa rào xối xả xuống mặt đất, chúng chạy thi nhau thật nhanh ra đồng, hái những tán dừa khô, giả vờ che mưa(mặc dù ướt hết rồi).Rồi ôm nhau nấp dưới tán dừa nghe sấm nẻ, giòn tan.Đến lúc những chỗ tro đồng bắt đầu khô, cánh đồng bớt đen hơn.Bầu trời cao xanh ngập đầy nắng hạ, sâu thăm thẳm một màu xanh của biển.Những cánh diều bay phấp phới trong gió.Có những con dường như đã chạm được bầu trời.Trong cái nắng huy hoàng ấy màu trắng của những con diều giấy trên nền trời xanh thẳm đã kéo theo không biết bao nhiêu ước mơ của những đứa trẻ đồng quê.Có những ước mơ mang nỗi đau của cả một thế hệ “ước gì mình được đi học nhỉ” đứa trẻ chăn trâu nghĩ, tự hỏi không biết đi học có sướng không mà thấy tụi bạn trong xóm có cặp mới, áo mới, nó cũng thèm, cũng khát khao.Có những ước mơ chỉ giản dị mong sao bữa tối hôm nay sẽ có thịt ,hoặc đơn giản lắm mong hôm nay ba sẽ về, sao bà bảo tết ba về, mà hè rồi có thấy đâu.Cứ thế những cánh đồng thấu hiểu từng bước chân trần của đứa trẻ chạy trên mặt đất, mang theo những niềm mong ước của chúng gửi lên cõi thanh cao của sự sống, trân trọng và nâng niu.

       Rồi thế những cánh đồng chứng kiến chúng tôi lớn lên.Đi qua những năm tháng tuổi thơ ấy.Những cánh đồng vẫn mênh mang, mùa này tiếp nối mùa khác.Chỉ có tuổi thơ qua đi không còn lấy lại được nữa.Chúng tôi lớn lên mỗi người một chí hướng, ra khỏi cánh đồng-bầu trời chung để tìm ước mơ riếng cho mình.Không biết mai này tụi nó vấp ngã, bị dòng đời xả vào những cái đen ngòm của sự sống, chúng có mong ước một lần trở về tuổi thơ ấy nữa không.Trở về trong thế giới mộng mơ và ngây ngô ấy, thở cái hương nồng xót xót của lúa, để bàn chân trần trải vô định trên mặt đất, để ngắm nhìn những bông lúa vừa nở trắng hồng mỗi sớm mai.Mà không một chút lo âu, phiền muộn bởi bất cứ thứ gì khác...

       Những cánh đồng phảng phất hương lúa, phảng phất tình người không biết sẽ còn trường kì mãi.Những con đường lát xi măng lán bóng , những tòa nhà cao tầng dần xuất hiện.Chúng thay thế phủ phàng và không mảy may những cánh đồng.Những đứa trẻ bắt đầu sống sung túc hơn, chúng có những đồ chơi hiện đại, có lịch học thêm đến khuya, có bạn bè của thành thị.Những đứa trẻ ở chung một xóm, mà nhìn xa lắc xa lơ.Lòng tôi thấy xót xa.Tôi thấy hình ảnh bé nhỏ của mình trong đó, nhưng ước mơ của chúng, tâm hồn của chúng sao đỗi xa lạ quá.

       Cánh đồng từ ấy cũng mãi mất đi, trong cả sự sống và tâm hồn của mỗi đứa trẻ.Không biết mai này lớn lên chúng còn có được cái tuổi thơ trong vắt trong veo ấy.Cái tuổi thơ mà bọn tôi tất thảy đã sống và mong ước được một lần quay về.

 

Họ và tên: Hồ Thị Mỹ Hằng

 

Địa chỉ: An Truyền-Phú An-Phú Vang-TTHuế

 


TIN LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO
     

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - BÁO VÀ ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.

Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều.

Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.

Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.

Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.

® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.




Phát triển bởi: Phòng Kỹ thuật Đài PT & TH Sóc Trăng.
Soc trang - truyen hinh soc trang - dai th soc trang - dai truyen hinh soc trang - th soc trang - Soc trang TV - thoi su soc trang - THST - truyen hinh - soc trang online