CÀ PHÊ QUÊ NHÀ - Nguyễn Thành Công (Lượt xem: 573)
>> TIN TỨC
>> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"
Xa hết những ồn ả cuộc đời, vào quán chị uống ly cà phê đen, như tìm một góc thiền vậy. Quán lặng, chị chủ quán cũng lặng lẽ, chẳng có nhạc có hoa. Thấy ra, quán cà phê ngon nhất, yên ắng nhất, thú vị nhất, có lẽ là cái quán này đây, ở chính quê mình.

Cà phê quê nhà
(Nguyên bản của tác giả)
Tôi nhớ lần đầu uống cà phê đen cách đấy mấy chục năm, khi ấy lần đầu lên thị xã. Bao nhiêu là cái lạ lẫm, từ chiếc xe vua kéo bằng xe đạp đến những nhà cao tầng, đều là đầu tiên. Cái gì đầu tiên cũng bâng khuâng lắm, tôi man mác buồn vu vơ và vào quán ven đường gọi một ly cà phê đen như mọi người, thêm một gói thuốc đen Đà Lạt.
Cà phê đen quánh trong ly sành màu vàng, ít đường, khuấy lên nghe đăng đắng khó uống, đầu tiên mà. Thuốc thì khó hút hơn, song khói nhả lên cao có vẻ… lãng mạn! Quán ven đường, có một hàng chuối dài, những đôi tình nhân ngồi tự tình trong tiếng nhạc nhè nhẹ du dương. Quốc lộ ngoài kia vọng lại tiếng xe, tiếng còi…
Sau đấy tôi thích cà phê đen, và dần nghiện thuốc lá, thêm nhạc nữa… Đi nhiều, biết được sự khác biệt trong cung cách uống cà phê của người ta, cũng hay. Rồi biết pha cà phê phin, thấu hiểu cái thú vị của việc ngồi nhấm nháp nhạc trữ tình, vừa nhìn từng giọt cà phê chậm chạp thả mình xuống tách, cứ như giọt thời gian.
Đến đâu ít nhất cũng phải uống một tách cà phê đen, dù vội vàng đến mấy. Có lần quen bạn qua mạng, kết thân, bạn ở Sài Gòn mình nơi cuối đất, thật xa. Có lần la lên: muốn uống với bạn một tách cà phê đen Sài Gòn, ở trên cao nơi bạn làm việc. Như thế đấy, vậy mà nên chuyện. Bạn bố trí một chuyến đi, mình có cái cớ lên Sài Gòn, leo lên cao ốc lộng gió, nhìn ngắm cả thành phố lô nhô nhà cửa, nhẹ nhàng nhấm nháp tách cà phê đen pha phin thượng hảo hạng, dệt nên một kỷ niệm đắt giá, và cả khó tin trong thời buổi gạo châu củi quế, như thế mới biết tình bạn thật hay.
Bây giờ ở quê cũng có cà phê sang, không tệ. Những cái tên thật thơ mộng, cung cách bày trí có nghệ thuật, phục vụ rất tốt, và tất nhiên, cà phê ngon. Những dòng suối róc rách giữa thành phố, có lan nở trên lưng chừng cao, và hồ nước với đàn cá vàng tung tăng thơi thả… Ngồi đấy, nghe nhạc thánh thót, lắng nghe vị đắng cà phê hòa tan trong lòng, mới thấy cái thú của cuộc đời.
Về quê, lại lui tới quán quen của chị gần nhà. Bao nhiêu vật đổi sao dời dường như không đụng đến chị, chị ấy vẫn thế, mấy mươi năm. Và điều lạ lùng, dường như giá cà phê đen không thay đổi! Mấy nghìn lẻ, được một ly cà phê thơm lừng, đen đặc. Uống bao nhiêu năm, vẫn có mấy nghìn đồng một ly. Không nhạc trữ tình, không suối không thông, cũng chẳng có lan có huệ, chỉ có chị ấy và món cà phê đen rẻ tiền nhất nước (!), ba nghìn đồng một tách, vậy thôi. Ngồi đấy uống cà phê đen từ khi còn đi học, rồi đi làm, rồi thất nghiệp, uống với bạn, với thầy… Bao nhiêu thời gian, vậy mà chị ấy vẫn như thế, như thế, gắn bó với quán cà phê, một mình. Ngồi uống cà phê mà nghĩ đến những quán cà phê nơi xa, có sang có hèn, nhưng vẫn chỉ cà phê. Đi mười năm đúng, về ngồi uống cà phê đen của chị, thấy buồn. Chị chủ quán vẫn như thế, quanh quẩn ở đấy, trong khi khách của chị trong mười năm ấy có khi đã đi một quãng đường bằng nửa vòng trái đất. Và cà phê đen vẫn chỉ có mấy nghìn.
Chiều nay buồn, đạp xe quẩn quanh mấy con đường quen thuộc ngày nào, vòng vèo cuối cùng lại đến đúng quán cà phê của chị, thấy chị ngồi đấy, đứng lên lặng lẽ pha một tách cà phê. Nét già nua hằn trên nét mặt, thấy mình nhìn, chị vội vã quay đi. Vâng, không có những cô gái đẹp như tiên trong áo dài tha thướt đủ màu sắc, giọng oanh thánh thót, trong khung cảnh như thiên thai, mà chỉ có chị với nồi nước nóng bốc khói. Chị sống bằng cách bán món cà phê đen với giá rẻ nhất mà tôi từng biết. Ngồi đấy, uống cà phê và nghĩ đến chị, lần đầu. Thấy buồn lắm, vị cà phê như đắng hơn.
Xa hết những ồn ả cuộc đời, vào quán chị uống ly cà phê đen, như tìm một góc thiền vậy. Quán lặng, chị chủ quán cũng lặng lẽ, chẳng có nhạc có hoa. Thấy ra, quán cà phê ngon nhất, yên ắng nhất, thú vị nhất, có lẽ là cái quán này đây, ở chính quê mình.
Và hôm qua, chị ấy khuân từ nhà sau ra một chậu lan trắng thanh khiết… Thế mới biết, cái đẹp thật gần.
Nguyễn Thành Công (Bạc Liêu)
TIN LIÊN QUAN
- Tin địa phương
- Học và làm theo gương Bác
- Lễ hội Oóc-om-bóc - Đua Ghe Ngo tỉnh Sóc Trăng
- Tin trong nước
- Đời sống - Xã hội
- Tin thế giới
- Doanh nghiệp - Người tiêu dùng
- Giáo dục - Khoa học & Công nghệ
- Nông nghiệp - Nông thôn
- Pháp luật - Cải cách hành chính
- Lực lượng vũ trang
- Đoàn thể
- Thông báo
- Góc doanh nghiệp
Trần Đề hoàn thành mục tiêu xóa nhà tạm, dột nát cho người có công
Ương Nauplius thẻ chân trắng theo quy trình sinh học
Sóc Trăng đảm bảo duy trì tín hiệu thiết bị giám sát hành trình trên tàu cá
Trần Đề: Người dân đồng thuận cao với Đề án sắp xếp đơn vị hành chính cấp tỉnh và cấp xã
Đoàn ĐBQH tỉnh Sóc Trăng tiếp xúc cử tri xã Đại Ân 2, huyện Trần Đề; cử tri phường 2, TX. Ngã Năm
Trailer Những hoạt động chính Lễ hội Óoc Om Bóc Đua ghe Ngo khu vực ĐBSCL lần thứ VI và tuần lễ VHTT&DL lần thứ I - 2024
Đài PT-TH Sóc Trăng thông báo tuyển hợp đồng lao động (17-09-2024)
HĐND tỉnh Sóc Trăng thông báo Kỳ họp thứ XXIII (Chuyên đề) HĐND tỉnh Sóc Trăng, Khóa X, nhiệm kỳ 2021-2026
Công văn số 1963 - CV-TU về Lễ Quốc tang Đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Công Văn 1633-CT-TU về việc thực hiện nghiêm quy định của Đảng, pháp luật Nhà nước về bảo đảm trật tự, an toàn giao thông
TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - BÁO VÀ ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.
Tổng Biên tập: Nguyễn Văn Triều.
Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.
Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.
Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.
® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.
Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.