Mùi hương (Lượt xem: 959)

Trang chủ >> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cập nhật: 02/11/2016

Thời gian trôi qua, bào mòn đi biết bao nhiêu là kí ức của con người, nhưng mà trong lòng tôi, kí ức ngày nào về mảnh đất quê hương vẫn sẽ luôn là bất diệt. Dù đi xa đến đâu, làm bất cứ điều gì, thì mỗi khi tôi nhớ về, mùi hương ấy sẽ vẫn còn tỏa ra thơm ngát, vẫn sẽ khiến lòng tôi mê say đếm lịm đi trong một niềm hoan hỉ không tên. Bây giờ, tôi chỉ còn biết thầm ước nguyện, mong sao những cơn mưa đừng quá tàn nhẫn, đừng cố đè sụp những cây lúa rồi đè luôn cả ước mơ và khát vọng của con người. Tháng bảy ơi, làm ơn, làm ơn đừng phả cái hương vị thất vọng vào mùi hương của chúng tôi, xin đừng … đừng bao giờ …

Mùi hương
Cánh đồng hoa cải

       (Nguyên bản của tác giả)

      Tik tắt .. tik tắt.. Tiếng đồng hồ quả lắc vang lên đều đặn trong căn phòng lạnh lẽo. Không gian xung quanh tĩnh mịch như tờ. Vẫn ngồi yên vị trên chiếc ghế làm từ loại gỗ rẻ tiền đã sớm bị mối mọt gặm nhắm, tôi dán mắt vào chiếc laptop, lòng trào lên nhiều cảm xúc nặng nề không tên. Ôi, quê tôi .. Không biết liệu mùi hương quen thuộc ấy có bị quật ngã trước cơn bão lớn vừa đi qua hay không …

        Bây giờ là đầu tháng bảy, thời tiết khá dễ chịu với sự mát mẻ dịu dàng được bắt đầu ngọt ngào từ những cơn mưa. Mưa đến, tôi cảm thấy khá háo hức vì điều đó khiến khí trời trở nên dễ chịu, hơn thế nữa, mưa càng to, tôi càng thoải mái nằm lì trong phòng mà nhâm nhi một ly cà phê ấm nóng. Thế nhưng mà điều đó chỉ đúng với những người lao động  đang sống và làm việc trong các thành phố như tôi thôi, chứ ở quê tôi, mưa càng nặng hạt bao nhiêu, thì lòng người nông dân lại càng héo hon bấy nhiêu. Thời gian này đang là mùa làm mạ, cây lúc non chỉ vừa mới nhú lên khỏi mặt đất, chúng mong manh và yếu đuối như những hạt thủy tinh trong suốt, chỉ cần một chút gió mạnh cũng dễ dàng sụp đổ và kéo theo đó là nỗi buồn ngân dài luôn của những người nông dân đã sớm gắn chặt hơi thở với vị đất tanh nồng pha lẫn mùi gió non này.

        Tôi còn nhớ trong kí ức của tôi, cứ mỗi lần đầu tháng bảy về là cả gia đình lại cùng nhau ra đồng để chuẩn bị cho một mùa trồng mới. Chúng tôi làm việc hăng say với những hy vọng tràn đầy về một mùa lúa bội thu. Chỉ cho đến khi quỹ đạo của mặt trời rơi xuống rềm quả đất thì mọi người mới chịu ra về, nụ cười vẫn không ngừng sáng mãi trên đôi môi.

        Nhưng rồi có một năm, không biết vì giận dỗi điều gì mà tháng bảy chợt trở nên dữ dội hơn hẳn khi một cơn giông chợt nổi lên đột ngột như cố tình cào mạnh vào trái tim con người. Hôm ấy mưa to lắm, mưa dầm mãi một hồi lâu, rồi sau đó lại lớn lên bất chợt và kéo theo đó là những cơn gió gào thét điên cuồng. Bố mẹ tôi cùng tất cả dân làng đều rất lo lắng, cái mệt nhoài ấy hiện rõ trong ánh mắt của tất cả mọi người.

        Mưa cứ rơi mãi, rơi mãi, nó rơi xuống đất và che nhòe đi hơi thở của những cây mạ non vừa được gieo. Khoác vội chiếc áo mưa đã nhem đầy vệt thời gian, bố và tôi cùng nhiều người nông dân khác quyết định đội mưa ra ngoài để cố gắng thoát nước cho đồng ruộng.

        Gió cứ thế quật vào mặt, vào người, hơi thở giận dữ ấy cố thao túng nhiệt huyết từ những đôi tay dính đầy bùn đất. Mưa vẫn rơi, cái lạnh se sắt phủ đầy khắp không gian. Thời tiết vẫn chẳng khá lên chút nào, nhưng tinh thần con người sẽ chẳng bao giờ bị gió lạnh thổi bay. Tích cực đồng lòng cùng nhau đào đất thoát nước, những giọt mồ hôi từ bao giờ đã hòa với hạt mưa mà thắm mặn xuống mảnh đất quê hương, tạo thành từng dòng chảy xiếc thật dài. Giông cứ gào, nông dân vẫn cứ đào. Nhiệt huyết sôi sục, cái khắc nghiệt của cuộc sống không thể ngăn nổi ý chí muốn vươn lên giành lấy hạnh phúc của con người.

        Khi cơn mưa kết thúc cũng là lúc lòng người reo vui. Nhìn những cây mạ đang khỏe khoắn vươn mình trong ánh nắng ban mai, lòng chúng tôi ai cũng hạnh phúc khôn xiết. Mặt trời lại lên, tiếng lanh canh của những lời hứa hẹn nồng nàng về một ngày lúa bội thu hòa với vị mạ non khiến tôi không sao kìm nén được niềm hoan hỉ trong ánh mắt của mình.  Nắm chặt lấy đôi tay dính đầy bùn đất của bố, tôi cố hít thật sâu để mùi hương ấy căng tràn trong lòng ngực. Đó chính là mùi hương của quê tôi, mùa đất bùn nhem với mùi lúa mới. Nó ngọt ngào vào thoảng hương mãi trong tim tôi bất cứ khi nào tôi nhớ về.

        Thời gian trôi qua, bào mòn đi biết bao nhiêu là kí ức của con người, nhưng mà trong lòng tôi, kí ức ngày nào về mảnh đất quê hương vẫn sẽ luôn là bất diệt. Dù đi xa đến đâu, làm bất cứ điều gì, thì mỗi khi tôi nhớ về, mùi hương ấy sẽ vẫn còn tỏa ra thơm ngát, vẫn sẽ khiến lòng tôi mê say đếm lịm đi trong một niềm hoan hỉ không tên.  Bây giờ, tôi chỉ còn biết thầm ước nguyện, mong sao những cơn mưa đừng quá tàn nhẫn, đừng cố đè sụp những cây lúa rồi đè luôn cả ước mơ và khát vọng của con người. Tháng bảy ơi, làm ơn, làm ơn đừng phả cái hương vị thất vọng vào mùi hương của chúng tôi, xin đừng … đừng bao giờ …

Nguyễn Hoàng Yến Quyên

Bút danh: Tiêu

Email: quyentjeu.nguyenhoang@gmai.com

 

Địa chỉ: Số 218, tổ 10, thôn Đức Mỹ, xã Suối Nghệ, huyện Châu Đức, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu.


TIN LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO
     

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.

Giám đốc: Nguyễn Văn Bốn.

Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.

Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.

Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.

® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.




Phát triển bởi: Phòng Kỹ thuật Đài PT & TH Sóc Trăng.
Soc trang - truyen hinh soc trang - dai th soc trang - dai truyen hinh soc trang - th soc trang - Soc trang TV - thoi su soc trang - THST - truyen hinh - soc trang online