GIẤC MƠ TRÊN CÁNH ĐỒNG - Hoàng Thị Trúc Ly (Lượt xem: 3360)

Trang chủ >> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cập nhật: 13/07/2017

Mùa nước, khi lúa đương trĩu vàng đợi ngày gặt, con hồn nhiên chờ đợi một trận mưa đêm kéo dài, chỉ để sáng mai thấy cá từ dưới ruộng lóc ngóc chòi lên sân nhà, con mang rổ ra bắt. Cá đầu mùa mưa căng bụng trứng. Còn nào biết, trận mưa đêm qua làm đám lúa sau nhà nằm dập dụi, thoi thóp không nhấc mình lên nổi, mặc tình để nước ngập úng đến mọc mộng khi còn trên cây. Má xót ruột, bận áo mưa cắt lúa khi mưa vẫn trút, sấm vẫn giật liên hồi.

GIẤC MƠ TRÊN CÁNH ĐỒNG - Hoàng Thị Trúc Ly
Mẹ là quê hương!

 (Nguyên bản của tác giả)

Má ra đi vào ngày mưa tối đất trời đúng ngày này năm trước.

Kệ mưa. Rẽ lúa, con băng tắt phía sau nhà ra thăm má. Má nằm giữa sóng lúa trập trùng, thoảng hương ngai ngái…

Con ôm tấm bia, bật khóc tức tưởi. Mưa vẫn rỉ rả rơi. Gió vẫn rào rạt bay trên cánh đồng. Nén nhang không thể cháy được lâu. Mà lòng con ấm nóng.

Má nằm đây yên bình, thong thả. Đồng lúa mênh mông có làm xanh lại lá phổi đã khô héo, tóp teo?

Những ngày cuối đời, má thường kể cho con nghe về những giấc mơ. Càng lớn tuổi, người ta hay nuối tiếc thời thanh xuân và nhớ nhiều những thứ mang gương mặt hạnh phúc. Má có điều đó không mà giấc mơ nhuộm toàn màu nắng, mùi bùn, mặn mồ hôi và nước mắt. Giấc mơ giữa mênh mông đồng vắng…

Đêm qua má mơ thấy mình cắt hai công lúa, từ năm giờ sáng cắt quá giấc trưa thì xong. Sao lúc đó má khỏe thiệt? Lại còn đang mang bầu con sắp đến ngày sanh. Bây giờ đứng lên đi thôi cũng là việc quá sức với má.

 L. à! Má thấy má với ba con đi đẩy tép ở trên đồng ban đêm. Nước sâu đến ngang ngực má. Lúc đó lắm cá tôm chỉ thiếu gạo. Má với ba bây kéo súc mồ hôi, quên luôn lạnh lẽo. Bây giờ trời nắng chang chang mà má vẫn phải mặc áo ấm.

Sao con lay má thức? Má đang mơ thấy má đi chăn vịt. Lũ vịt kêu vang đồng rồi đẻ trứng rớt trên bờ ruộng. Trứng nhiều lắm. Nắng đổ lửa, má nhướng mắt tìm, để đầy thúng, má bỏ vào túi áo. Mừng quá xá. Chân bì bõm lội mặc gốc rạ cứa ngang dọc. Con xem, cái chân này giờ yếu nhớt.

 Con à, má mơ má con mình chèo xuồng cắt lúa chét. Đến cái ruộng chỗ lung, đất trũng lúa tốt quá chừng, bông to, chín vàng. Hai má con mình cắt một xíu đầy bao, chất lên khẳm xuồng. Má bơi xuồng, con ngồi tát nước. Đầu óc má giờ không tỉnh táo. Thời sinh viên, lần về nhà chơi, theo má đi nhổ cỏ, con còn không phân biệt được đâu là cây cỏ, cây lúa. Con cúi nhổ, dặm được vài bụi là than đau lưng, ngồi bệt xuống, làm bẹp dí hết đám lúa phía sau, thì làm sao biết cắt lúa chét.

Má ơi! Con làm sao phân biệt đâu là cây cỏ, cây lúa, càng không biết bơi xuồng hay lần nào theo má đi cắt lúa, bắt cá, móc cua trên đồng. Tuổi thơ con lớn lên bên ruộng đồng chỉ biết:

-Mùa khô, khi lúa đã cắt về đầy sân, cánh đồng chỉ còn trơ gốc rạ, con cùng chúng bạn đi thả diều. Gió đưa diều vút cao bay theo tiếng cười trong trẻo mà mùi khói, bụi tro rơm làm lấm lem bàn chân, khuôn mặt; cũng không thể làm đen nhẻm đi sự hồn nhiên của con; trong khi má quấn khăn trên đầu đội từng bó rơm đem trải khắp đồng, lòng hồi hộp sợ cơn mưa đầu mùa bất chợt tới.

-Mùa nước, khi lúa đương trĩu vàng đợi ngày gặt, con hồn nhiên chờ đợi một trận mưa đêm kéo dài, chỉ để sáng mai thấy cá từ dưới ruộng lóc ngóc chòi lên sân nhà, con mang rổ ra bắt. Cá đầu mùa mưa căng bụng trứng. Còn nào biết, trận mưa đêm qua làm đám lúa sau nhà nằm dập dụi, thoi thóp không nhấc mình lên nổi, mặc tình để nước ngập úng đến mọc mộng khi còn trên cây. Má xót ruột, bận áo mưa cắt lúa khi mưa vẫn trút, sấm vẫn giật liên hồi.

Con cũng có những giấc mơ trên cánh đồng. Xong, chỉ là những kí ức thật đẹp mà má trọn vẹn dành cho. Con nhớ những sợi tơ trời mỏng mảnh, tha thướt bay trong những buổi chiều về mà con đã chạy với theo để chạm vào tựa hồ như nắm sương khói. Con nhớ tiếng rơm rạ giòn tan trong ánh lửa nơi chái bếp mỗi tối má nấu cám heo. Con sẽ không chịu đi ngủ cho đến khi má khêu ra từ trong bếp vài hạt gạo nở tung như bông hoa trắng. Con sẽ xoa xoa tay, đưa lên mũi hít hà cái mùi thơm nức của lúa mới trước khi bỏ vào miệng cho bông hoa dần tan ra, để lại vị ngọt nơi đầu lưỡi. Rơm cháy đỏ hồng cả khuôn mặt hai má con.

Ngày đi, má không quên trăn trối: “Dù thế nào, các con vẫn không được bán đất. Còn đất là còn chỗ nương tựa”.

Má nằm lại với ruộng. Má hóa vào nhựa sống nuôi dưỡng cánh đồng để cưu mang chúng con. Đất là má. Con đã nói thế, khi thằng Út có ý định bán mảnh ruộng phía sau nhà.

Từ ngày má đi, con mơ nhiều những giấc mơ của má. Những giấc mơ ấy khiến tim con thắt lại. Chợt nhớ mỗi lần con có dịp tắm, lau cho má, con thấy những ngón chân đầy vết sẹo và đầu móng vẫn còn vệt ố vàng. Lúc đó, con chưa bao giờ nghĩ bàn chân má đã đạp qua bao nhiêu gốc rạ, đã băng qua bao mùa phèn, chua, mặn, ngọt. Cũng trên cánh đồng, con chẳng thể đếm xiết những lần dấu chân ấy xếp chồng lên nhau?

Đêm qua, khi trên xe về nhà, con mơ má căng lồng ngực bay trên cánh đồng, những sợi tơ trời nâng dìu đôi chân má. Gió thổi mù màn tro lấm lem khuôn mặt con, má nhìn con vẫy tay cười…

 

 

 

Tác giả: Hoàng Thị Trúc Ly

Địa chỉ: Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật An Giang

Số 43, Nguyễn Văn Cưng, Mỹ Long, Long Xuyên, An Giang

 


TIN LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO
     

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.

Giám đốc: Nguyễn Văn Bốn.

Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.

Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.

Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.

® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.




Phát triển bởi: Phòng Kỹ thuật Đài PT & TH Sóc Trăng.
Soc trang - truyen hinh soc trang - dai th soc trang - dai truyen hinh soc trang - th soc trang - Soc trang TV - thoi su soc trang - THST - truyen hinh - soc trang online