Nội ơi! - Lê Minh Tiến (Lượt xem: 2347)

Trang chủ >> TIN TỨC >> Cuộc thi " Viết về cánh đồng Quê Hương"

Cập nhật: 30/04/2017

Hàng hoa dại đầu ngõ khẽ vươn mình trỗi dậy sau giấc ngủ đông lặng lẽ. Lít nhít đâu đó là mấy chú ong thợ đang cùng nhau đi hút mật trong buổi sớm tinh mơ, ông mặt trời ló rạng cười thẹn thùng, nắng trải đều trên cánh đồng dài tắp. Sao trong tôi bỗng nôn nao đến lạ, một cảm giác thèm được sải cánh trong không trung tìm về những miền ký ức thân quen.

Nội ơi! - Lê Minh Tiến
Nội ơi!
 (Nguyên bản của tác giả)

 

Dòng người vội vã hơn ngày bình thường khi Tết đến gần, lốc lịch mỗi ngày một mỏng đi, người lo sắm Tết, người lo mưu sinh, những chuyến xe ngập người cứ ùn ùn đổ về các miền quê nghèo, nơi họ đã hiến dâng tuổi thơ con nước.

Nội dắt xe lá dong từ đầu ngõ vào, dây buộc bị tuột, lá rơi ngổn ngang, tôi chạy ra đỡ nội. Mùi lá dong tươi thơm thật lạ, nửa đắng mũi nửa ngào ngạt. Nội đi rửa lá lại một lượt cho sáng bóng, những chiếc lá dài sõng soài, xanh đặc, nội bảo đó là lá già sẽ nhuộm màu rất xanh cho bánh chưng. Cái vị lá dong khó mà lẫn được, mùi lá quyện chung vào hương lúa nếp, thơm nhẹ của đậu, hơi ngậy ngậy của thịt mỡ làm nên hương vị ngày Tết, còn màu xanh của lá dong tựa như dải đất xanh bạt ngàn của rừng.

Nội lọ mọ đi vào bếp xem nồi đậu xanh đã chín chưa, lúc sáng nội đặt nồi om trong trấu rồi để đó ra chợ. Cái bếp củi khói um thường làm nội cay mắt, nội không thích nấu bằng bếp gas vì nó sẽ lỡ cướp mất vị ngon của bánh. Nhà không có đông người nhưng nội luôn muốn tự làm bánh, cho dù nhiều gia đình khác chọn cho mình những đồng bánh ngoài chợ dán chi chít thương hiệu nổi tiếng. Nội bảo mấy đứa nhỏ quét sân sạch sẽ để chuẩn bị gói bánh, ông nội nghe vậy mà khẽ vươn mình dậy với cơn ho từ đêm qua chưa dứt.

Những ngày này, bố mẹ còn đang bận bịu với công việc chợ búa, mưu sinh cho ngày Tết đượm đầy nên một tay nội quán xuyến tất cả. Nội lom dom trải tấm chiếu rách lỗ chỗ ra sân và gọi ông ra gói bánh, ông rít điếu thuốc lào rồi phả ra làn khói trắng, vuốt khẽ bộ râu dài khúc khuỷu, từ từ bước ra.Trên mái nhà hàng xóm, chiếc loa của thôn đã hát mừng mùa xuân đến ngay từ tờ mờ sáng, làm ai nấy cũng rạo rực, trống dồn nhịp tim.

Bọn trẻ hàng xóm cứ lon ton lại gần, bánh chưa gói mà chúng cứ lấy tay bốc đậu xanh bỏ mồm. Nội mang gạo đã ngâm lại chỗ ông trong chiếc giá nan tre, tay nội bới lên những hạt gạo trắng muốt, nõn nà và căng mọng, chiếc khuôn gỗ vẫn treo lủng lẳng trên gác bếp,nội biết ông đã quá thành thạo và không cần sử dụng đến khuôn. Nội thái những lát thịt lợn lớn bằng nhau, miếng nào cũng tươi đỏ rói.Bàn tay hai nội đều chi chít đồi mồi, nhô lên những khớp xương cục đã quá mòn mõi với thời gian…

Khóm đất trước sân, cây đào năm ngoái bố mua đã nở hoa ngập tràn, hoa năm nay có chút đằm thắm hơn năm ngoái,đào đã được hòa vào dải đất quê hương chứ không còn ở trong chậu nữa. Con bướm nhỏ khẽ đậu trên nhành hoa biếc, loài bướm chắc hẳn cũng biết Tết đang đến gần mà đi tìm phấn về tổ. Một khóm lúa đang vào đòng ở bên cạnh cây đào, nội bảo “người Việt ta thường có cây mía và khóm lúa để hai bên bàn thờ ngày Tết cầu mong cho việc sản xuất sung túc, tình cảm được ngọt ngào”.

Nội không biết gói bánh chưng như ông, nội chỉ nhìn ông gói rồi cười trước mấy sợi tóc mai lưa thưa đã bạc trắng.Bọn nhỏ từ từ dõi theo động tác gói bánh của ông, tuy chậm mà dứt khoát, cái nào cũng đều bằng nhau như những viên gạch hình vuông màu xanh ngắt. Út táy máy đòi nhổ tóc bạc cho nội, nó cứ bới đầu nội đến rối tung lên nhưng cũng không nhổ được sợi nào cho dù đầu nội chỉ có duy nhất tóc trắng. Nội bế nó vào lòng, truyền cho nó hơi thở ấm áp khi bố mẹ nó cũng phải hết 30 Tết mới có mặt ở nhà.

Loáng cái, hai mươi đồng bánh chưng đã được ông gói xong, mọi người cùng nhau sắp xếp gọn gàng vào nồi rồi khiêng đến bếp. Trên bếp, củi đã được mồi lửa sẵn, nội hứa tối nay sẽ kể cho chúng tôi nghe tuổi thơ nội, của bố mẹ, điều làm chúng tôi rất tò mò…

Và câu chuyện đó cũng đã được gần một năm. Năm nay, không còn ai gói bánh chưng nữa, nội đã ra đi mãi mãi bởi sức nặng của thời gian, ông thì run rủn khó mà gượng dậy được. Vẫn căn bếp đó, vẫn khoảng sân đó và vẫn cây đào năm nao mà thấy thiếu thiếu. Những bài ca Tết lại vang lên từ chiếc loa của làng, cảm xúc mùa xuân có chút gì đó phảng phất buồn trên nét mặt tôi và cái Út, nhất là con bé Út nó cứ đòi tôi phải nhóm lửa và đun bánh chưng, chỉ là đun nồi nước không thôi, bên trong đâu có bánh.

Tết trong tôi và bé Út đơn giản là những kỷ niệm về nội, về tuổi thơ bên mái lá hay những lần sặc khói bếp quê hương.

Lê Minh Tiến

 Địa chỉ: xã Văn Phú - Thường Tín - Hà Nội

 


TIN LIÊN QUAN

QUẢNG CÁO
     

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ TỔNG HỢP - ĐÀI PT & TH SÓC TRĂNG.

Giám đốc: Nguyễn Văn Bốn.

Giấy phép số: 287/GP-TTĐT cấp ngày 22/12/2016.

Địa chỉ: 132 Trần Văn Bảy, Phường 3, TP Sóc Trăng.

Điện thoại: 0299 3822598 - Fax: 0299 3825876.

® Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.

Ghi rõ nguồn THST.vn khi phát hành lại thông tin từ website này.




Phát triển bởi: Phòng Kỹ thuật Đài PT & TH Sóc Trăng.
Soc trang - truyen hinh soc trang - dai th soc trang - dai truyen hinh soc trang - th soc trang - Soc trang TV - thoi su soc trang - THST - truyen hinh - soc trang online